Ngu Sở Đại còn chưa chết mà vị hàn sĩ chí hướng xa vời này đã tính toán trong đầu cách chiếm đoạt tài sản nhà họ Ngu. Hắn đã vạch sẵn kế hoạch phân chia gia sản, đuổi ca ca và tẩu tẩu của nàng đi, sau đó đợi đến khi thăng quan phát tài sẽ gϊếŧ thê tử để nạp thêm thê thϊếp.
Trong bức tranh là cảnh gia đình nàng chết thảm, là cảnh hắn ta giẫm lên xương cốt nhà họ Ngu, cuộc sống nửa đời sau ngập trong nhung lụa, hoa đoàn gấm vóc.
Ngu Sở Đại nhìn hàn sĩ cười hòa nhã với phụ mẫu mình, trò chuyện vui vẻ, liền đi tới cầm lấy chén trà trong tay hắt vào mặt hắn ta.
"Cút."
Đây là lần đầu tiên nàng đối xử thô lỗ với người khác, nàng có thể dung thứ cho nam nhân da^ʍ ô nàng, nhưng tuyệt đối không thể tha thứ cho bất kỳ kẻ nào lợi dụng nàng để mưu tính mạng người thân.
Sau một loạt tiệc xem mắt liên tục khiến nàng hao tâm tổn trí, Ngu Sở Đại ngã bệnh một trận, trở nên tiều tụy vô cùng.
Thấy vậy, nhà họ Ngu đành phải từ bỏ ý định thành hôn.
Sau khi khỏi bệnh, Ngu Sở Đại vẫn ăn uống vui vẻ, vuốt ve những con vật cưng trong vườn, tâm trạng cũng hoạt bát trở lại.
Phụ mẫu thấy nàng vui vẻ cũng mặc kệ nàng, không nhắc đến chuyện xem mắt nữa.
Dù vậy, những buổi xem mắt liên tiếp trước đó đã gây tổn hại nghiêm trọng đến danh tiếng của Ngu Sở Đại.
Một nữ tử phải hận gả đến mức nào mới có thể liên tục xem mắt trong một tháng, hơn nữa còn luôn xảy ra chuyện kỳ quặc, đến cuối cùng vẫn không gả đi được.
Nhưng Ngu Sở Đại lại rất thoải mái, có lẽ số mệnh của nàng chính là như vậy.
Không biết là do nàng xui xẻo, không gặp được lang quân tốt, hay là chuyện hôn nhân nam nữ phải mù quáng, nhắm một mắt mở một mắt. Người thông minh và tinh tường như nàng, căn bản không thể vượt qua được cửa ải trong lòng mình, đừng nói đến chuyện xuất giá, ngay cả nhìn nhiều hơn một ánh mắt vào những người đàn ông đó nàng cũng thấy phiền.
Còn về chuyện người ngoài cười chê, cứ cười thoải mái, không cản trở nàng ở nhà vui vẻ vuốt ve lợn.
Bây giờ, một thánh chỉ của Nam Huệ Đế đã giải quyết triệt để vấn đề hôn nhân của nàng.
Miễn xem mắt, trực tiếp bán đi đến Bắc Chiêu Quốc.
* * * * * *
Nhớ lại chuyện xem mắt chua xót của mình, Ngu Sở Đại cũng dao động về chí hướng lớn "làm cho Bắc Chiêu Đế mê mẩn".
Dựa theo kinh nghiệm giao tiếp với đàn ông của nàng, chuyện này rất khó.
Thậm chí nàng còn lo mình nhìn thấy Bắc Chiêu Đế lần đầu sẽ nôn mửa, rồi bị hắn ta chém chết.
Dân gian có câu, Nam hôn Bắc điên.
Ý nói, Nam Huệ Đế là hôn quân, còn Bắc Chiêu Đế thì là kẻ điên.
Có thể thấy, thiên hạ này thật sự không còn cứu vãn được nữa rồi. Người không có chút bệnh tật nào ở não thì không xứng làm hoàng đế, mà nàng là bách tính muốn chạy trốn cũng không biết chạy đi đâu.
Ngu Sở Đại chột dạ một chút, sau đó lại kiên định, tự lừa mình dối người: "Chuyện đã đến nước này, mọi người đừng dây dưa nữa. Nghe nói Bắc Chiêu Đế kia khá điên, chắc cũng cùng loại với bệ hạ nhà mình. Chỉ cần mê hoặc hôn quân thôi, xinh đẹp là đủ rồi. Nam Huệ Đế rất thích khuôn mặt này của con, vậy con ngoan ngoãn nghe lời, chắc Bắc Chiêu Đế kia cũng không nỡ gϊếŧ con dễ dàng. Được rồi được rồi, chuyện này đã định, con tuyệt đối sẽ không bỏ trốn. Tối nay mẫu thân và tẩu tẩu làm nhiều đồ ăn ngon cho con nhé, ngày mai con phải đi rồi, sau này khó mà được ăn đồ nhà nấu nữa. Con đi xem lợn con trong vườn, đến giờ cho chúng ăn rồi."