Nhật Ký Xuyên Sách Của NPC Tiểu Tang Thi

Chương 17

Thiên Hồi mở hệ thống cây, bên cạnh có thêm một cột đánh giá khả năng chiến đấu.

[ Ớt Xanh (trung cấp, đang bị thương), Bắp Cải Tí Hon (cấp thấp, kỹ năng yếu), Dây Leo Mềm (cấp thấp, sức mạnh chiến đấu thấp). ]

[ Ước tính tổng hợp: Giá trị chiến lực 5, tỷ lệ chiến đấu chiến thắng 6%, chúc bạn chơi game vui vẻ ~]

Thiên Hồi lặng lẽ tắt giao diện, ăn miếng bánh quy cuối cùng.

Dù sao tiền vẫn còn nhiều như vậy, nếu ăn uống tiết kiệm thì có thể dùng được vài ngày.

Nếu bé Dây Leo cũng muốn đi theo cậu thì cậu sẽ mang theo, sẽ cùng nhau đi tìm...

Thiên Hồi mím môi rồi mở hệ thống cây một lần nữa, nhìn tấm thẻ Hoa Ăn Thịt Người trên đó.

Cậu nhanh chóng lấy lại tinh thần, nhét bánh quy và nước vào túi áo, rồi ôm lấy Bắp Cải và Quả Ớt.

Con dao găm bị kẹt trong đầu con tang thi đã được cậu lấy ra và lau sạch vết máu.

Bé Dây Leo quấn vài vòng, yên lặng quấn quanh cổ tay Thiên Hồi, theo cậu rời đi.

-

Đi được một lúc, Thiên Hồi không gặp thêm bất kỳ con tang thi nào nữa.

Trong rừng cây trông có vẻ rất an toàn, tuy vậy không còn sự hướng dẫn của trò chơi nên cậu đi lang thang rất lâu, đã đến rìa thành phố đổ nát.

Trong tầm mắt toàn là đống đổ nát, trông cứ na ná nhau, không phân biệt được đâu mới là vị trí lần đầu tiên cậu nhìn thấy Hoa Ăn Thịt Người khổng lồ.

Ánh nắng buổi trưa dịu dần, khi Thiên Hồi chuẩn bị tìm chỗ nghỉ qua đêm thì Quả Ớt trong lòng lại ngẩng đầu nhìn về phía trước, khẽ "wu wu".

Thiên Hồi nhanh chóng nấp đi, quan sát từ xa.

Giữa đống đổ nát, có vài bóng người đang chậm rãi tiến về phía trước, vừa đi vừa dùng thiết bị trong tay thăm dò.

Phát hiện lại là con người, mắt Thiên Hồi hơi sáng lên, cậu cố gắng tìm kiếm gương mặt quen thuộc trong số họ.

Vài người đứng trước bức tường đổ nát, chính là đội của Hắc Tích Sơn Cơ.

Người đàn ông thấp bé vừa quay đầu nhìn xung quanh vừa nói: "Chỉ có hai nơi có mùi nồng nhất, nó nhất định đang trốn ở gần đây."

Họ đã tìm kiếm dọc theo khu vực này rất lâu, chắc chắn rằng Hoa Ăn Thịt Người vẫn chưa đi.

"Nghĩ cách dụ nó ra đi, bắt vài loại thực vật có được không?"

"Thực vật bình thường không được, nấm thì có thể thử..."

Vài người không phát hiện ra Thiên Hồi đang trốn ở phía xa, một người cao lớn hạ giọng hỏi: "Thủ lĩnh lại đi đâu rồi?"

Người đàn ông thấp bé lắc đầu: "Không biết."

Về phía Thiên Hồi, thấy người đó di chuyển theo hướng khác, cậu cũng đi theo.

Những con người này không biết có phải là những người cậu đã gặp hôm qua hay không nữa.

Nếu đúng thì cứ đi theo họ, biết đâu có thể tìm thấy Hoa Ăn Thịt Người, hoặc... người có giọng nói rất giống Nam Đình Cận.

Thấy Thiên Hồi hành động, Quả Ớt lo lắng, kéo tay áo cậu.

Muốn làm gì thế, đi cùng với mấy tên loài người đó sao?

Chưa nói đến việc với ngoại hình này thì Thiên Hồi có thể bị coi là tang thi và bị gϊếŧ chết ngay tại chỗ, nếu lỡ như mấy người kia còn nhận ra nó, thì nhất định sẽ bắt nó và đưa đến căn cứ Thiên Không.

Quả Ớt bực bội không hiểu nổi, biết thế nó đã lén bỏ đi cho rồi, dù đi lại bất tiện thì cứ tìm chỗ nào đó trốn là được.

Thiên Hồi tưởng nó lo lắng cho mình, liền nhỏ giọng an ủi: "Anh sẽ không đến quá gần đâu... chỉ nhìn thôi."

Thì ra không phải đi chịu chết... Quả Ớt thở phào nhẹ nhõm rồi chủ động chui vào túi áo của Thiên Hồi, chỉ để lộ ra chút xíu phần đỉnh đầu.

Bắp Cải đang ngồi trên vai Thiên Hồi thấy vậy cũng vội vàng nhảy xuống trốn cùng.

Thiên Hồi sờ sờ Dây Leo mềm mại đang yên lặng quấn trên cổ tay, lặng lẽ đi theo sau mấy người phía trước.

Tòa nhà đổ nát và đống hoang tàn ở khắp nơi, có rất nhiều chỗ có thể ẩn náu, mấy người kia đi không nhanh, thỉnh thoảng còn dừng lại quan sát xung quanh, vì thế không phát hiện ra Thiên Hồi.

Người đàn ông thấp bé đi đầu tiên, hơi nhíu mày: "Sao cứ có năng lượng ở mức thấp ở gần đây thế nhỉ, khu vực này có nhiều thực vật biến dị vậy sao?"

Thiết bị này có thể phát hiện ra dao động năng lượng của tang thi và thực vật biến dị, năng lượng càng cao thì cấp càng cao.

Mà tang thi năng lượng thấp thì trí thông minh sẽ kém, sẽ không im lặng như thế, vậy thì chỉ có thể là thực vật biến dị.

Trước đây vùng này là khu vực bỏ hoang đã được dọn dẹp, do đó tài nguyên rất khan hiếm, ngoài bọn họ và đội của Lương Giới thì những người bình thường và dị năng giả khác sẽ không đến đây.

"Sợ mấy thực vật biến dị cấp thấp sao," người đồng đội không mấy quan tâm, "Kệ đi, hoàn thành nhiệm vụ quan trọng hơn."

Gần đây có rừng cây, thực vật nhiều một chút có lẽ cũng bình thường.

Nhưng mà dạo trước có một căn cứ nhỏ quanh đây bị đánh sập, nghe nói không ít tang thi mới sinh đã ra lang thang đến đây, bây giờ lại không thấy mấy con, không biết có phải đã tiến hóa lên cấp cao rồi dẫn dắt bầy tang thi di chuyển đến nơi khác rồi không.

Nhưng dù sao thì bọn họ cũng không cần phải lo lắng về chuyện có năng lượng thấp ở gần đây.