Livestream Khai Hoang, Tài Sản Hàng Trăm Tỷ!

Chương 45: Khó khăn

"Các chị khi đến kỳ kinh nguyệt vẫn mang cái này và ra ngoài à?"

"Không chỉ ra ngoài mà còn có thể làm việc bình thường nữa, không ảnh hưởng gì cả, trừ khi bị đau bụng kinh thôi."

Cô gái cảm thấy không thể tin được rằng phụ nữ trong thế giới của Kiều Kiều vẫn có thể ra ngoài khi đang đến kỳ kinh nguyệt.

Điều này hoàn toàn xa lạ với cô ấy.

Kiều Kiều mỉm cười nói: "Đây chỉ là hiện tượng sinh lý bình thường, như chảy nước mắt hay sổ mũi thôi, lau sạch là xong. Chẳng lẽ khi cô chảy nước mắt, cô không thể ra ngoài gặp người sao?"

Cô gái dường như sắp bị thuyết phục, cô ấy muốn mua một hộp để thử.

Nhưng ngay lúc đó, một phụ nữ lớn tuổi xuất hiện, lắc đầu ngăn cô ấy lại.

Việc vượt qua truyền thống chắc chắn sẽ gặp phải nhiều trở ngại.

Kiều Kiều đã lường trước được điều này.

Phụ nữ không dám mua băng vệ sinh, mà đàn ông cũng chẳng mua bαo ©αo sυ, chỉ có một số người mua vì tò mò.

An Ni bước tới, nói với Kiều Kiều: "Mấy ngày trước, tôi đã nói rồi, những thứ này của cô chắc chắn sẽ khó bán."

Kiều Kiều tự giễu cợt: "Đúng vậy, những thứ này ngay cả trong xã hội của chúng tôi vẫn bị người ta né tránh khi nhắc đến, huống chi ở đây."

"Nhưng thật ra, tôi lại ủng hộ việc cô bán những thứ này."

Kiều Kiều khó hiểu: "Tại sao?"

"Bởi vì tôi nghĩ, mặc dù những thứ cô bán rất kỳ lạ, nhưng chúng đều tốt. Ví dụ như chiếc…"

"Mũ cao bồi." Kiều Kiều nhắc.

"Đúng rồi, mũ cao bồi. Đội nó khi đi săn sẽ tiện lắm, không bị ánh nắng chiếu vào mắt và cũng không bị cháy nắng."

Kiều Kiều mỉm cười: "Cảm ơn cô đã ủng hộ nhé."

An Ni cầm một hộp bαo ©αo sυ lên và nói: "Thực ra, đàn ông trong bộ lạc của chúng tôi không cần dùng cái này. Dù sao người sinh con không phải họ, người phải chịu đau đớn khi sinh nở cũng không phải họ. Chỉ để thỏa mãn thú vui của mình, họ để phụ nữ có thai một cách vô trách nhiệm. Thậm chí có những phụ nữ vừa sinh con chưa đầy ba tháng đã mang thai lần nữa. Rất nhiều phụ nữ đã chết vì sinh nở."

Kiều Kiều im lặng không nói gì.

Trong thời kỳ tận thế, cô đã chứng kiến quá nhiều cái chết. Cái chết không phải điều đáng sợ nhất, điều đáng sợ nhất là…

Cái chết không có giá trị.

"Dù sao thì đây cũng là một lần thử nghiệm, dù không thành công lắm." Kiều Kiều nói. "Lần tới, tôi sẽ nhập những món mà mọi người thích hơn để bán."

An Ni lo lắng nói: "Thay đổi suy nghĩ của dân làng không phải chuyện một sớm một chiều, nhưng cũng không phải không thể. Cô đừng từ bỏ nhé."

Kiều Kiều nhún vai, thở dài: "Tôi đến đây để mở khách sạn, không phải để thay đổi tư duy của bộ lạc các cô. Tôi cũng không có sức mạnh lớn đến thế. Lần trước, tôi chọn nhập băng vệ sinh và những thứ này cũng chỉ vì lý do kinh doanh thôi, nhưng giờ rõ ràng không thành công rồi. Một thương nhân giỏi phải biết cách cắt lỗ kịp thời."

Cuộc trò chuyện giữa Kiều Kiều và người bản địa được tổ sản xuất thuê phiên dịch viên chuyên nghiệp dịch thành phụ đề, vì vậy khán giả xem livestream đều hiểu được nội dung.

Những lời của cô đã nhận được sự đồng tình từ khán giả:

[Ban đầu định chế giễu, nhưng cô ấy lại thừa nhận điều đó.]

[Đúng là lời nói của anti fan khiến anti fan không nói gì được.]

[Biết cắt lỗ là đúng đắn, nếu cô ấy cố gắng thay đổi tư duy của người bản địa thì mới là không biết lượng sức mình.]

[Điểm thiện cảm cộng thêm một.]

An Ni trông rất hy vọng Kiều Kiều có thể mang đến làn gió mới cho bộ lạc, liền tiếp tục khuyên: "Thương nhân giỏi cũng không bỏ cuộc chỉ sau một lần thử."

Kiều Kiều cầm một gói băng vệ sinh và đưa cho An Ni: "Nếu muốn bộ lạc thay đổi, tại sao cô không thử bắt đầu từ chính mình? Cô có dám thử không?"

An Ni ngạc nhiên trước lời nói của Kiều Kiều, ngập ngừng rồi nhận lấy băng vệ sinh: "Thử thì thử!"

Đúng lúc đó, một nhóm đàn ông lớn tuổi, đi cùng tù trưởng, đến quầy hàng của Kiều Kiều. Với giọng điệu nghiêm khắc, họ cảnh cáo Kiều Kiều không được bán những thứ "không sạch sẽ" này nữa.