"Người đẹp, anh thấy em nhảy đẹp lắm, hay là cho anh xin cách liên lạc đi, để sau này mình còn hẹn nhau đi chơi nữa."
Nghe thấy giọng của anh ta, cô gái nhà giàu quay đầu lại, sắc mặt của người đàn ông kia thay đổi rõ rệt, từ ánh mắt đầy ham muốn chuyển ngay thành kinh hoàng.
"A a a a a! Ma kìa!"
Vừa la hét, anh ta vừa xô ngã người khác, suýt chút nữa khiến người ta ngã sấp xuống. Khi cô gái nhà giàu hoàn toàn quay người lại, người đàn ông còn định giơ tay ra tấn công trong vô thức.
Có cô gái nào muốn mình bị gọi là ma chứ, vậy mà cái tên này còn dám động tay động chân! Thế là cô gái nhà giàu này tát thẳng vào mặt gã một cái.
"Ma cái gì mà ma, cả nhà anh mới là ma ấy! Anh dám đẩy tôi hả?"
Lúc này người đàn ông mới phản ứng lại, mắng: "Con điên nào đây, tự tô vẽ mặt mình thành ma để hù dọa người khác đấy à? Đồ xấu xí!"
Xung đột lập tức bùng nổ, từ nhỏ tới lớn cô gái nhà giàu chưa từng phải chịu nhục nhã thế này, còn người đàn ông kia thực sự cũng đã ra tay với cô ả.
Khi cú đấm của anh ta sắp giáng xuống cô gái nhà giàu, An Duyệt đã đưa tay ra đỡ lấy nắm đấm đó, rồi ngay sau đó vung một cú đấm móc phải vào mặt tên này.
"Chậc! Mặt dày thật đấy, đến tay tôi mà cũng bị đau."
An Duyệt khẽ xoay cổ tay, đã lâu rồi cô chưa đánh nhau, giờ đây lại thấy ngứa ngáy trong người.
An Hân kéo ba cô gái còn lại lùi ra phía sau, tránh xa khỏi vụ ẩu đả.
Người đàn ông đứng dậy, tức giận định đánh trả, nhưng khi nhìn thấy gương mặt của An Duyệt, sắc mặt anh ta lập tức thay đổi, nụ cười nham nhở nhanh chóng nở trên môi.
"Người đẹp, tay em đau rồi đúng không? Em xinh đẹp thế này, sao lại phải đánh người chứ? Người lúc nãy là bạn em à?"
Nhìn ánh mắt háo sắc của người đàn ông, An Duyệt cảm thấy chán chẳng buồn nói gì.
Cô vừa quan sát thấy tên này luôn cố tình động tay động chân với các cô gái xung quanh. Tóm lại, là một kẻ biếи ŧɦái có thói quen sàm sỡ người khác.
Khi thấy người đàn ông càng ngày càng tiến lại gần, thậm chí còn định ra tay với mình, An Duyệt lập tức xoay người, tung một cú đá khiến anh ta lăn quay ra đất.
Những người xung quanh đang nhảy nhót thấy vậy tránh ra, tạo thành một khoảng trống rộng lớn cho họ, lúc này bảo vệ cũng tiến tới.
"Đứng im, đứng im! Dám gây sự ở đây hả, tất cả đứng yên cho tôi!"
An Duyệt liếc nhìn bảo vệ, sau đó lấy điện thoại ra gọi cho An Tầm.
An Tầm hiện đang khổ sở tăng ca, mặc dù chưa chính thức tiếp quản công ty, nhưng hiện tại công việc của anh ta cũng không ít.
Thấy An Duyệt gọi điện, anh ta có chút ngạc nhiên.
Cô em gái này từ sau khi tặng anh ta một cú đấm lần trước thì hai người chưa hề có liên lạc gì nữa, chủ yếu là do anh ta bận công việc, còn cô thì không thích ra ngoài, ngày nào cũng ở lì trong phòng không biết làm gì trong đó.
Sau khi anh ta bắt máy thì nghe thấy bên kia nói chuyện hết sức đương nhiên: "Anh à, bọn em đang ở quán bar của anh, có một gã động tay động chân với bọn em bị em đánh rồi, giờ bảo vệ của anh muốn bắt bọn em vào đồn cảnh sát đây này."
An Tầm: ???
Đến lúc An Tầm tới nơi, mấy người họ đã ở đồn cảnh sát.
Sau khi giải thích rõ ràng với cảnh sát, An Tầm bảo lãnh năm người họ ra ngoài, người đàn ông kia cũng được bạn mình bảo lãnh ra ngoài.
Nhìn An Duyệt đang bình tĩnh điềm nhiên và bốn người An Hân đang dùng ánh mắt sùng bái nhìn An Duyệt, An Tầm hít sâu một hơi, nói: "Các em có thể nói cho anh biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì không? Có thể nói rõ ràng nguồn cơn gốc rễ cho anh biết không?"