Nhưng rõ ràng là sau khi nghe Từ Tiểu Mãn nói, sắc mặt của Sở Hạo Thiên càng trở nên khó coi.
Anh ta không kiên nhẫn nói: "An Nhã, chúng ta cần đi rồi."
Nói xong, anh ta liền nhanh chóng bước về phía trong khu căn hộ.
An Nhã chỉ có thể vội vàng chạy theo, vừa đi vừa hỏi: "Hạo Thiên, chúng ta không phải sắp xuất phát sao?"
Thực ra hôm nay Sở Hạo Thiên và An Nhã có kế hoạch cùng đi dự một bữa tiệc. Biết chắc trong tiệc sẽ có rượu, họ đã nhờ tài xế từ nhà cũ đến đón. Khi Từ Tiểu Mãn về tới nơi, vừa đúng lúc tài xế gọi điện thông báo là sắp tới, nên họ ra ngoài chờ.
Nghe An Nhã nói, Sở Hạo Thiên dừng lại, quay người bước nhanh ra ngoài khu căn hộ.
Đương nhiên, sắc mặt anh ta lúc này lại càng khó coi hơn.
An Nhã vẫn theo sát phía sau.
Khi đi ngang qua Từ Tiểu Mãn, cô ta không thể nhịn được nữa, liếc nhìn Từ Tiểu Mãn bằng ánh mắt đầy tối tăm.
Từ Tiểu Mãn không khỏi rùng mình, hít một hơi thật sâu.
Trời ơi! Cốt truyện này sao mà đáng sợ thế?
Không quan tâm đến sự hợp lý hay không, hết lần này đến lần khác, cốt truyện cứ cố chấp kéo nam chính và nữ phụ lại gần cô là thế nào?
Từ Tiểu Mãn nghĩ, nếu tình trạng này tiếp diễn, có lẽ cô nên cân nhắc việc chuyển nhà.
Dù sao hiện tại cô cũng có nhiều nhà và tiền, sống ở đâu trong thành phố này cũng không phải là vấn đề.
Nhưng trước khi Từ Tiểu Mãn kịp quyết định, sáng sớm hôm sau, cô nhận được một cuộc gọi từ số lạ.
Là An Nhã gọi.
"Từ tiểu thư, có thể gặp mặt nói chuyện chút được không?"
Hai người hẹn gặp nhau tại một quán cà phê.
Hôm nay An Nhã vẫn ăn mặc tinh tế và xinh đẹp như mọi khi, khiến Từ Tiểu Mãn, dù là phụ nữ, cũng không thể không ngắm nhìn thêm vài lần.
Càng nhìn, Từ Tiểu Mãn càng không thể không thầm nghĩ, làm sao một người phụ nữ đẹp và tài năng như An Nhã lại có thể có gu chọn bạn trai tệ đến vậy!
Một người đàn ông không yêu mình, lại còn mập mờ tình cảm và coi mình như phương án dự phòng, liệu có đáng để cô ấy hy sinh như vậy?
Không biết những suy nghĩ này của Từ Tiểu Mãn, An Nhã vẫn giữ nụ cười lịch sự và nhanh chóng đi thẳng vào vấn đề: "Từ tiểu thư, là thế này. Tôi đang muốn mua một căn hộ, không biết cô có ý định bán căn ở Vịnh Nhất Hào không?"
Từ Tiểu Mãn lập tức hiểu ra.
An Nhã cảm nhận được nguy cơ từ sự xuất hiện của cô trong cốt truyện và muốn cô rời xa nam chính.
Với điều này, Từ Tiểu Mãn đương nhiên sẵn lòng.
Cô đâu có ý định dính líu tình cảm gì với nam chính.
Chỉ cần mọi thứ ổn thoả, cô sẵn sàng để người khác yêu đương.
Nhưng khi Từ Tiểu Mãn chưa kịp trả lời, An Nhã đã không kiềm chế được mà nói tiếp: "Chỉ cần cô đồng ý bán căn hộ, tôi sẵn sàng trả gấp ba lần giá thị trường."
Tiền từ trên trời rơi xuống làm Từ Tiểu Mãn bị ném cho phát ngốc rồi.
Trong đầu cô liên tục vang lên những tiếng hét không thành lời: "Gấp ba! Gấp ba! Aaa!!!"
Chính cô trước đây đã tra cứu và biết rằng, một căn hộ tại Vịnh Nhất Hào có giá thấp nhất cũng phải 3000 vạn. Gấp ba lên, không phải là hơn trăm triệu sao?
Cốt truyện ban đầu vốn muốn tạo nên sự chênh lệch lớn giữa nam chính và nữ chính, một câu chuyện tình yêu cô bé Lọ Lem và hoàng tử đầy mâu thuẫn. Nhưng dường như với các nhân vật này, thì tiền bạc với hj không còn có giá trị gì nữa!
Tuy nhiên, ngay lúc này, Từ Tiểu Mãn cảm thấy mình thật sự rất thích cốt truyện này.
Cực kỳ thích!
Thậm chí, nếu cô còn do dự thêm một giây, đó chẳng khác gì xúc phạm một số tiền khổng lồ như vậy!