Con Rồng Kia Lại Hôn Ta QAQ

Chương 10: Ngày đầu đến lớp

Kiều Túy đi theo chỉ dẫn mà Xích Tệ đã chỉ cho cậu từ ngày đầu tiên, chậm rãi bước đến tòa nhà học chính của giáo chủ. Khi cậu bước vào phòng học, tất cả mọi người bên trong đều sững lại, bất ngờ đến độ ngẩn ngơ.

Kiều Túy lặng lẽ nhìn quanh phòng, trong lòng nghi hoặc không biết có phải mình vừa đi nhầm vào hiện trường của một buổi cosplay nào đó không. Những mái tóc đủ màu sắc và kiểu dáng kỳ quặc này là sao? Đây thực sự là một ngôi trường đại học ư?

“A, Kiều Túy, cậu đến rồi!” Xích Tệ là người đầu tiên thấy cậu, nhanh chóng ra hiệu cho những người trong phòng ngừng đùa nghịch và kéo Kiều Túy đến ngồi ở chỗ trống gần đó.

“Chúng ta vừa tổ chức một cuộc thi cosplay khi khai giảng. Mấy bạn trong phòng vẫn chưa thoát khỏi bầu không khí đó. Đáng tiếc là cậu đến muộn hai ngày, bỏ lỡ mất sự kiện rồi,” Xích Tệ cười hì hì, cố gắng giải thích tình huống kỳ lạ bằng một lý do hợp lý nhất.

Kiều Túy chỉ biết ngơ ngác gật đầu, không thể nói được lời nào. Nhìn biểu cảm của cậu chắc hẳn đã bị dọa choáng váng. Xích Tệ lập tức trao ánh mắt ra hiệu cho bạn cùng bàn.

Một người có mái tóc xanh dương dài bước tới và ngồi xuống bên cạnh Kiều Túy. “Chào cậu, mình là Tất Phỉ. Cậu là Kiều Túy, đúng không?”

“Ừ, đúng rồi. Chào cậu,” Kiều Túy lịch sự bắt tay anh ta.

Tất Phỉ khẽ cười, trong đôi mắt màu đen ẩn hiện chút ánh sáng tinh nghịch. Anh ta nhẹ nhàng xoa tóc Kiều Túy, như thể đang chăm sóc một đứa trẻ.

Những người khác trong phòng cũng bắt đầu chú ý đến hành động của Kiều Túy, không thể kìm lòng trước sự dễ thương của cậu, từng người một tiến lên giới thiệu bản thân. Kiều Túy ngoan ngoãn chào hỏi lại từng người, cho đến khi giáo viên bước vào lớp.

Thật may, giáo viên trông khá bình thường. Một người đàn ông nghiêm nghị, tầm khoảng 30 tuổi, đang đứng trên bục giảng.

“Chào các em, tôi là thầy giáo của các em, tên tôi là Mạnh Dư,” thầy giới thiệu và viết tên lên bảng. “Chương trình học sẽ bắt đầu từ ngày mai, còn tối nay, Kiều Túy, em hãy đến văn phòng tôi.”

Sau đó, thầy Mạnh nói thêm vài điều về các quy định và nội dung khác. Kiều Túy ghi chép cẩn thận từng lời vào sổ tay. Thầy Mạnh nhìn thấy Kiều Túy, cũng không khỏi mềm lòng trước dáng vẻ chăm chỉ của cậu, nhưng khi nhìn sang những học sinh khác trong phòng, ông cũng chỉ biết thở dài.

Sau khi tan học, Kiều Túy chào tạm biệt Xích Tệ và Tất Phỉ rồi ôm chiếc máy tính xách tay về lại ký túc xá. Về đến phòng, cậu nằm dài trên giường, nghĩ về những mái tóc đủ màu sắc trong phòng học và thầm nảy sinh ra ý định muốn bỏ học.

Trường này... có gì đó rất kỳ quái. Kiều Túy luôn cảm thấy vậy. Từ lối đi, ký túc xá, đến khu dạy học đều có điều gì đó không ổn, chưa kể trường học rộng lớn như vậy mà lại rất ít người qua lại quá...

"Không phải là một ngôi trường ma quái chứ?" Kiều Túy cố không nghĩ đến những điều phi lý, tự trấn an bản thân.

Sau đó, cậu lại nghĩ đến Ngao Tốn Ly mà mình gặp ngày hôm qua. Người đó đẹp đến mức khó tin, đẹp đến mức người bình thường cũng không thể so nổ. Trên mặt anh ta không có lấy một khuyết điểm nào. So với những ngôi sao đẹp nhất trong giới giải trí, Ngao Tốn Ly hoàn toàn vượt trội nổi bật hơn hẳn.

Kiều Túy chợt nhớ đến chiếc cốc pudding đặc biệt mà cậu đã bỏ quên ở nhà Ngao Tốn Ly ngày hôm qua. Đó là chiếc cốc có khắc hình một cái cây nhỏ, Kiều Túy rất thích nó ngay từ cái nhìn đầu tiên.

Cuối cùng, quyết định quay lại để lấy chiếc cốc đó. Khi đến nơi, Kiều Túy nhận thấy cửa phòng 906 đang khép hờ.

Cậu định gõ cửa, nhưng lại quên mất bậc thềm nhỏ phía trước. Không cẩn thận, cậu vấp chân và ngã nhào vào trong phòng.

Kiều Túy: ... Không, tui chỉ định gõ cửa thôi mà!!!