Khi ngón tay của hắn chạm vào chén pudding, cảm giác thư giãn này khiến hắn cảm thấy có sự khác biệt rất rõ ràng, lúc nãy mới chịu đau đớn giờ đây cơn đâu như vơi đi khác. Đây giống như một loại sức mạnh có thể làm dịu đi nỗi đau trong người anh.
Rốt cuộc nhóc con này là ai? Cảm giác mà cậu có thể xoa dịu đến ngay cả Tương Liễu có kiến thức tương đối tốt về y thuật cũng không thể làm được.
Ngao Tốn Ly chú ý đến động tác của Kiều Túy qua khe cửa, và thấy cậu đang ngồi khoanh chân ăn pudding trong phòng ký túc xá. Cậu vừa ăn vừa gật đầu, mái tóc rối bù trông càng thêm ngốc nghếch.
Kiều Túy ở trong ký túc xá của chính mình, cậu khoanh chân ngồi ở bàn trà thong thả ăn sữa chua pudding khoai viên, một bên ăn còn một bên gật đầu, do tối qua ngủ dạy chưa chải đầu nên tóc cậu bị dựng lên trong có vẻ khá rối loạng thoạt nhìn có vẽ khá ngốc nghếch.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Ngao Tốn Ly không khỏi cảm thấy ấm lòng. Anh quay lại thư phòng, trong lòng vẫn đang suy nghĩ về cậu bé kỳ lạ này và sự thư giãn mà cậu đã mang lại cho anh.
***
“Đây là sữa chua vị ta yêu thích nhất,” Kiều Túy thỏa mãn duỗi người sau khi ăn xong pudding khoai viên. Cậu mở WeChat và bắt đầu gõ tin nhắn cho Xích Tệ người bạn mình vừa mới quen.
_____
Dậu Tốt: Xích Tệ ơi, hôm nay tôi làm pudding khoai viên, cậu có muốn ăn không?
Dậu Tốt: 【ảnh chụp】
Xích Tệ phản hồi nhanh chóng. Khi thấy tin nhắn từ bạn, Kiều Túy nằm trên sofa và cười vui vẻ.
Xích Tệ: “Ôi trời, là cậu làm cái này sao?”
Xích Tệ: “Khóc lớn.jpg”
Xích Tệ: “Cậu không biết đâu, vì chính sách bắt buộc phải tự nấu cơm ở trường, tôi đã gầy mất mười cân rồi, huhu.”
Xích Tệ: “Chờ đấy, tôi sẽ lập tức đến ký túc xá của cậu.”
Kiều Túy nhìn màn hình, suy tư một lúc. Cậu lẩm bẩm: “Trường học này thật sự hành xử quá kỳ lạ, chưa thấy một trường đại học nào như vậy. Nhưng nếu có vài nhân viên chính phủ đã đảm bảo, thì ít nhất đây cũng là một trường đại học chính quy. Nếu không được, thì chỉ cần mình quay về học lại một năm là xong.”
Xích tệ hành động thực mau, mười lăm phút sau, Kiều Túy liền nghe được chuông cửa vang lên.
“Nhanh như vậy?” Kiều Túy đi ra mở cửa, trực tiếp đối diện với đôi mắt hưng phấn của Xích Tệ.
Không biết có phải cậu ấy ảo giác hay không, Kiều Túy cảm thấy cậu vừa rồi hình như nhìn thấy đôi mắt của Xích Tệ có chút đỏ lên…
“Đôi mắt của cậu…” Kiều Túy có chút chần chừ.
Không xong, bại lộ rồi!Xích Tệ thân thể cứng đờ, “Đại khái là do làm việc không ngủ ngon… Pudding ở đâu? Tôi hiện tại đặc biệt đến đây là muốn ăn món mà cậu đã chụp gửi tôi.”
Kiều Túy nhìn Xích Tệ không dám nhìn thẳng mình, cho rằng đôi mắt cậu ấy có thể là một loại bệnh nào đó, nên không cũng không hỏi gì thêm.
“Cậu chờ một chút, tôi sẽ lấy cho cậu.”
Kiều Túy từ tủ lạnh lấy ra vị dưa hami pudding khoai viên bị dư lại, đặt lên bàn trà, “Cái này là dưa hami vị, tôi cũng không biết cậu thích hương vị gì.”
“Không sao, tôi thích ăn pudding, hương vị nào cũng được.” Xích Tệ xua tay không sao cả, ở Sơn Hải học viện đã không được ăn ngon lâu như vậy, cậu ấy đã sớm không còn yêu cầu cao về đồ ăn nữa. Pudding a, cậu ấy đã lâu không ăn rồi, vị gì cũng sẽ ngon thôi.