Kiều Túy thêm xong WeChat của Xích Tệ, liền kéo vali hành lý lên lầu.
Cậu đi vào thang máy, ấn xuống cái nút lên lầu chín, sau đó lẳng lặng chờ đợi thang máy đi lên.
Sau vài giây, thang máy liền đến lầu chín.
Cửa thang máy mở ra, Kiều Túy liền lôi kéo hai cái vali hành lý đi ra, vừa
lúc đυ.ng phải bóng dáng của một nam nhân có thân hình cao lớn, Kiều Túy nhìn vào ký túc xá, đại khái từ lời nói của Xích Tệ mà phỏng đoán khả năng cao hắn chính là người cực kì đáng sợ ở ký túc xá đối diện.
Nam nhân phía trước nghe thấy bên phía Kiều Túy có động tĩnh, hơi hơi nghiêng đầu, hướng phía cậu nhìn thoáng qua, có điều nguyên nhân do góc độ mà Kiều Túy không thể thấy rõ diện mạo của nam nhân đó. “Thật kỳ quái a.” Kiều Túy lầm bà lầm bầm vừa nói vừa đi đến cửa ký túc xá 909, cậu vừa cầm chìa khóa với thư thông báo chúng tuyển cùng lúc đó mở cửa.
Bên trong ký túc xá so với tưởng tượng còn tốt hơn rất nhiều, nhìn như mới, nơi này không giống như là đã được các sinh viên đã tốt nghiệp ở qua.
“Chẳng lẽ trường học này nhiều tiền đến mức sau mỗi khóa tốt nghiệp lại sửa sang ký túc xá một lần sao?” Nghĩ đến những tòa nhà mà cậu từng gặp trên đường đi, làm cho Kiều Túy thật sự cho rằng dù trường đại học Sơn Hải không có chút danh tiếng nào nhưng có lẽ đây là trường học giàu nhất cả nước, thậm chí nơi này còn không thu học phí đi?”
“Chẳng lẽ sau lưng có một đại lão siêu giàu chóng lưng?” Kiều Túy lắc lắc đầu, vứt bỏ những suy nghĩ lung tung trong đầu, “Thu dọn đồ đạc trước đã,”
......
Dọn dẹp xong thì trời đã liền tối, Kiều Túy nằm liệt trên sô pha nhìn ký túc xá đã được dọn dẹp sạch sẽ, nhẹ giọng cảm thán, “ Thật sạch sẽ a.”
Kiều Túy lấy điện thoại di động ra xem thử, lại phát hiện ra đã 7 giờ.
“Đã đến lúc ăn cơm tối rồi.”
Kiều Túy mang theo cặp sách, cầm lấy di động, và đem theo một vài món đò lặt vặt đi ra cửa.”
(chú thích một tí ở chỗ mấy món đồ lặt vặt thật ra theo bản dịch là vườn trượng lạp, mình có tra những nghĩa nó không phù hợp lắm nên dù từ khác thay thế nếu bạn nào biết có thể nói giúp mình để mình sửa lại nha (๑˃̵ᴗ˂̵)ﻭ )
Kiều Tùy đi đoạn đường mà Xích Tệ chỉ, rồi tìm đến thị trường giao dịch, bởi vì trời đã tối, nên cậu vội vàng đứng ở cửa mua một chút đồ ăn và thịt trở về.
Bữa tối ăn uống đơn giảng xong, Kiều Túy liền nằm trên giường chơi điện thoại di động. “Trường học này thật sự không tồi a.” Kiều Tùy ở chỗ thị trường giao dịch mua đồ ăn thì phát hiện đồ ở đây rẻ hơn một nữa so với bên ngoài, “Chỉ có điều không có ai để chia sẻ.....”
Kiều Tùy có chút uể oải, cậu là cô nhi lớn lên ở cô nhi viện, từ lúc nhỏ đến khi lớn lên đều chưa từng gặp qua cha mẹ cậu, bởi vì tính cách có đôi phần nhút nhát thành cậu có trở ngại trong việc kết giao bạn bè, trong thời gian ngắn, Kiều Túy cảm thấy có đôi phần cô độc.
“Ngủ thôi, ngủ thôi, ngài mai còn phải trang bị thêm một chút đồ dùng cho nhà bếp.”
-------------------------------