Sau Khi Thoát Khỏi Thế Giới Vô Hạn Lưu Tôi Tiến Vào Show Hẹn Hò Sinh Tồn

Chương 3 Dựng trại đóng quân

Cung Ly Tu có hơi không yên tâm khi để Mục Khinh Trần rời khỏi tầm mắt mình, đang muốn đứng dậy đuổi theo, trong lòng ngực lại xuất hiện thêm một cái ba lô.

“Yên tâm đi.”

Như thế nào mà yên tâm được, gia hỏa này lúc trước rời khỏi tầm mắt của anh sau đó lại rơi xuống biển.

Xuất phát từ sự việc lần trước, nhưng lại được yêu cầu cho đồng đội sự tín nhiệm, Cung Ly Tu nhìn không chớp mắt mà nhìn chằm chằm phương hướng đối phương rời đi, do dự trong chốc lát.

Nhưng Mục Khinh Trần đã mau chóng quay trở lại, mang theo mấy trái có hình dạng lớn nhỏ khác nhau, trong đó có trái còn giống quả kiwi, điểm duy nhất khác chính là những quả kiwi này có hơi nhiều lông, trái hồng xiêm cũng tương tự, vỏ ngoài hơi rắn.

“Đây là quả hồng xiêm dại, dinh dưỡng phong phú, ăn được nhưng hơi ngọt, không cần dùng đến dao, trực tiếp bẻ ra có thể ăn được."

Mục Khinh Trần nói một câu rất dài, khi nghe được Cung Ly Tu thiếu chút nữa phản ứng không kịp, tại sao lúc trước anh lại không phát hiện ra Mục Khinh Trần có giọng nói dễ nghe như này?

Dựa vào gốc cây đại thụ ngồi nghỉ liền có thể cảm thấy được gió lạnh của rừng rậm thổi qua, thập phần thoải mái.

Dưới bóng cây, gương mặt tuấn mỹ kia lộ ra nụ cười nhàn nhạt, nói: “Cảm ơn, cậu thật có bản lĩnh.”

Mục Khinh Trần đi đến trước mặt anh, đem hai quả đặt tới trên tay anh, “Thử xem.”

“Được.”

Kỳ thật việc hái quả là Mục Khinh Trần học được, bởi vì một lần ở thư viện mở ra vô hạn lưu, lúc rảnh rỗi cậu hay mở xem bách khoa thực vật.

Đối với thực vật trên hải đảo cậu có ấn tượng khá sâu, địa lý cũng học một ít, nhưng so với chuyên gia sinh tồn thì kém xa.

Cậu và Cung Ly Tu cách xa nửa thước ngồi trên cục đá, chỉ cho Cung Ly Tu cách ăn quả như nào.

Cung Ly Tu cũng học theo, bẻ ra gặm một miếng, tựa như vị đường cát, lại rất thơm ngọt.

“Như thế nào phát hiện?”

“Vừa mới đi ngang qua, thấy được.”

Hai người ăn hai quả, còn dư lại bảy tám quả thì cất lại vào ba lô.

Được ăn, Cung Ly Tu xác định có thể duy trì được thêm một ngày nữa, chỉ là cũng không có khả năng chỉ ăn trái cây lấp đầy bụng……

Nhìn ra sự lo lắng của Cung Ly Tu, Mục Khinh Trần nhìn anh một cái, nói: “Đói không đến lượt anh.”

Chỉ cần một câu như vậy đã cho hắn sự hứa hẹn, Cung Ly Tu không khỏi cười thấp một tiếng: “Tôi nhớ rằng năm ngày đổi tổ một lần, lần phân tổ tiếp theo cậu sẽ chọn tôi sao?”

Mục Khinh Trần: “Hai người lựa chọn lẫn nhau mới có thể xác định đội, chờ thêm năm ngày nữa rồi nói sau.” Nếu Cung Ly Tu như cũ nguyện ý cùng cậu một tổ.

Nếu không muốn, cậu cũng không miễn cưỡng.

“Được, mấy ngày nữa rồi nói.”

【 Hai người này thế nhưng cũng không xấu hổ? 】

【 Không phải là Cung Ly Tu luôn cự tuyệt người khác sao? Tại sao nhìn lại thấy anh ấy có hơi vội vàng……】

【 Ai có ăn cùng ai? Có sai sao? Ha ha 】

【 Cung Ly Tu có ơn cứu mạng với cậu ta nên Mục Khinh Trần báo đáp một chút thì làm sao? 】

【 Nghi sẽ xuất hiện CP! 】

Nghỉ ngơi xong, hai người một lần nữa xuất phát, đi được nửa giờ rốt cuộc tìm được một hồ nước ngọt không quá lớn, bọn họ từ trong túi lấy ra đồ đạc.

Đối với việc ăn, mặc, ở, đi lại thì Cung Ly Tu người chưa từng lo lắng qua, rốt cuộc phát hiện ra mọi thứ đều không dễ dàng, nếu trên người mang theo di động, anh nhất định sẽ đăng weibo trên vòng bạn bè, hơn nữa còn tag ông của anh.

“Trong ba lô có túi, lấy bốn cái đi, đợi chút nữa tìm chỗ dựng trại đóng quân.”

“Cậu rất có kinh nghiệm sao?”

“Lật xem qua vài quyển sách sinh tồn thôi,”

Mục Khinh Trần âm thanh lãnh đạm giống như nước sôi để nguội, tẻ nhạt vô vị, nhưng ở trong lỗ tai của Cung Ly Tu lại cực kỳ…… Êm tai.

Nhiệm vụ mang nước giao cho Cung Ly Tu, vì làm cho đối phương có cảm giác như được tham gia, cũng không bận tâm đến thân phận thiếu gia tài phiết của anh.

Trong máy tinh Cung lão gia thấy được cháu trai lớn có bộ dạng ngoan ngoãn nghe lời như vậy, cười đến mức các nếp nhăn như muốn chạm vào nhau.

“Không tồi, đứa trẻ Mục Mục này rất ưu tú! Xứng đôi với cháu trai ta!”

Trợ thủ ở một bên có chút không đành lòng nói: “Cậu trai Mục Khinh Trần kia danh tiếng không tốt lắm……”

Lão gia tử không để bụng mà nói: “Thì sao chứ, ai tuổi trẻ mà lại không trải qua vài lần bị mắng, chỉ cần không trái luật, vi phạm pháp luật, lớn lên đẹp thân thủ lại còn lợi hại, còn đọc nhiều sách như vậy, như thế nào lại không xứng với cháu trai ta!”

Trợ thủ: “Lúc này mới ngày đầu tiên…… Ngài hãy xem mấy tập nữa, cậu ta khẳng định sẽ lộ ra bộ mặt thật!”

Nghe vậy, lão gia tử không cao hứng, nhíu mày, không vui quát lớn nói: “Cô chỉ là trợ thủ, không phải hộ quốc công! Nhớ kỹ thân phận của cô!”

Trợ thủ khẽ cắn môi, không dám phản bác, chờ xem, nhất định là Bạch Bạch nhà bọn họ sẽ được người ta yêu thích.

Không sai, nữ trợ thủ trẻ tuổi này là fan của Bạch Án Nịnh, rất ghét Mục Khinh Trần cả ngày chỉ biết khóc.

-

Hai người lấy đủ nước, không tính toán tìm hang động, dù sao đây cũng là dã ngoại.

Cameramen đi theo bọn họ quay chụp suốt cả quảng đường, bất quá bọn họ có ăn, cũng có nước uống, Mục Khinh Trần tạm thời không tính toán chiếu cố bọn họ.

Mục Khinh Trần quyết định ở một chỗ vị thế cao, tầm nhìn trống trải, địa hình bình thản, cản gió, có thể tránh nguy hiểm lại còn gần vị trí nguồn nước.

“Dựng lều như nào?”

Cung Ly Tu nhướng mày, nhớ tới trước kia khi anh đi nghĩ mát có dựng lều trại, nếu là loại lầu trại đơn giản thì anh có thể dựng được.

“Giao cho tôi đi.”

Mỗi tổ chỉ có một cái lều trại, lều trại vẫn là Mục Khinh Trần cõng.

Nhìn diện mạo anh tuấn, mặt mày như tranh vẽ, cho dù hiện tại đang dã ngoại, lúc anh giơ tay nhấc chân đều toát ra khí chất quý tộc như cũ làm Mục Khinh Trần muốn làm cho anh chỗ ở tốt.

“Anh đợi ở đây với cameramen đi, tôi mang một cái gopro [1] đi tìm ăn là được.”

[1] camera hành trình.

Dứt lời, Mục Khinh Trần từ ba lô của Cung Ly Tu móc ra một đoạn lò xo.

Cung Ly Tu không biết đối phương thế nhưng lại định đi một mình, không khỏi lo lắng lên, “Đem cameramen đi theo cậu đi, để gopro ở lại cũng được.”

Mục Khinh Trần chủ yếu cũng lo lắng vị thiếu gia này sợ hãi, thôi, có lẽ là vì để đối phương yên tâm, nên cậu để cameramen đi theo bên cạnh.

Nhìn tay chân Mục Khinh Trần.

Nhẹ nhàng

Mà rời đi, hoàn toàn không giống như bộ dáng rời đi lúc trưa, Cung Ly Tu âm thầm cảm khái, hiện tại khả năng của mấy cậu trai đều mạnh như này sao?

Còn có không phải Mục Khinh Trần buổi sáng nay mới vừa tỏ tình anh sao? Hiện tại anh hoàn toàn phát hiện trong mắt đối phương không có một chút tình yêu nào hết.

Rõ ràng lúc trước còn vì anh mà chết, tình yêu điên cuồng si mê như vậy có thể nháy mắt là biến mất sao?

Cung Ly Tu đắp lều trại, suy nghĩ không ngừng.

-

Trên đảo tổng cộng có bốn tổ khách quý.

Ba tổ còn lại là: Bạch án ninh x Chương Vân Phi, Trịnh Chi Văn x Diêu hi thành.

Cùng với vị khách quý có kinh nghiệm sinh tồn Michelle x Phong Mịch Quyết

Trước mắt hai người trong ba tổ còn lại đều theo đuổi Bạch Án Nịnh, còn tổ còn lại chỉ đơn thuần là tới để khám phá sinh tồn.

Cũng may tiết mục tổ còn có thao tác bí mật, hai người nhóm Michelle mua chuộc nhân viên công tác, hiện tại được như ý nguyện tổ đội với nhau, giờ phút này bọn họ đã tìm được một chỗ có nguồn nước, nhưng lại không biết vị trí nhưng chỗ đấy cách không xa chỗ hai người Mục Khinh Trần đóng quân.

Bởi vậy, lúc ra cửa đi săn Mục Khinh Trần gặp được hai vị.