Tô Hành cau mày, cơ thể hơi hơi cứng đờ, bàn tay cầm ly Champagne đã trở nên trắng bệch. Lục Thiên Thiên lặng lẽ lùi về sau một bước, trốn sau lưng Tô Hành, chỉ lộ ra một đôi mắt giống như nai con bị bắt nạt.
Mọi người tò mò nhìn về phía bên này như đang đợi xem kịch hay.
"Mau, mau, mau! Ôn Dụ Đóa đi qua đó rồi!"
"Trong tay cô ta còn cầm ly Champagne, hay là hôm nay cô ta muốn dùng Champagne tới tạt Lục Thiên Thiên?"
"Lục Thiên Thiên thật đáng thương, xui xẻo gặp phải kẻ điên này."
"Theo trực giác của tôi, Lục Thiên Thiên kia cũng có chút kỳ quái. Cậu xem người ta vẫn chưa làm gì cô ta, tự nhiên lại trốn sau lưng anh Tô Hành, giống như bị người ta ức hϊếp vậy……"
Khi Ôn Dụ Đóa đi đến cách Tô Hành gần 1 mét, Tô Hành kéo kéo khóe miệng, vừa định mở miệng châm chọc vài câu.
Giây tiếp theo, nữ nhân này mắt vẫn nhìn thẳng, lướt qua đυ.ng vào góc trái áo sơ mi trắng của hắn, giống như coi hắn là người vô hình, nửa ánh mắt cũng không liếc nhìn hắn.
Tô Hành không thể tin tưởng sững sờ ở tại chỗ, hắn xoay người thì thấy Ôn Dụ Đóa nhẹ nhàng mà chạy đến bên bàn tráng miệng, rất có hứng thú nhìn chằm chằm vào bánh kem nhỏ có hình quả bí ngô.
Cô giơ tay vén lên mái tóc xoăn, hương thơm thoang thoảng theo gió bay tới, lộ ra tấm lưng trắng nõn như ngọc.
Tô Hành khinh thường cười lạnh một tiếng, xoay người không nhìn cô nữa.
Ôn Dụ Đóa đang ở nghiên cứu bánh kem nhỏ hình bí ngô và đèn bí đỏ mini trên bàn tráng miệng. Mấy cái đèn bí đỏ này quá đáng yêu, Chu Thiếu Ngu nhìn thấy chắc chắn sẽ rất thích. Cô cầm điện thoại lên chụp mấy tấm, định sau khi về nhà sẽ cho Chu Thiếu Ngu xem.
"Dụ Đóa, đã lâu không gặp." Bên cạnh có một giọng nam trầm thấp truyền tới. Ôn Dụ Đóa nghiêng đầu thấy một người mặt bộ tu sĩ màu đen, đôi mắt đàu hoa cong cong nhìn cô cười cười: "Đêm nay em rất xinh đẹp!"
Hệ thống: "Đây là Đoàn Nghị, đại thiếu gia nhà họ Đoàn, cũng là người tổ chức bữa tiệc Halloween này."
Ôn Dụ Đóa lễ phép cúi đầu: "Chào anh Đoàn."
"Thích đèn bí đỏ này sao?" Đoàn Nghị lấy một cái đèn bí đỏ mini đưa cho cô: "Thích thì lấy đi."
Ôn Dụ Đóa ánh mắt sáng lên, hào phóng cầm đèn bí đỏ bỏ vào trong túi, nhịn không được tán thưởng nói: "Cảm ơn anh Đoàn. Bữa tiệc đêm nay bố trí rất xinh đẹp, cực kỳ hoành tráng."
"Mọi người chơi vui vẻ là tốt rồi." Đoạn Nghị giơ lên ly rượu cụng nhẹ vào ly của Ôn Dụ Đóa, ánh mắt nhìn phía sau lưng cô, hỏi: " Sao em lại ở đây một mình? Chị em đâu?"
Ôn Dụ Đóa đơn giản trả lời: "Chị em vừa mới đi nghe điện thoại, chắc là đang đứng đâu đây thôi."
"Ừ……" Đôi mắt đào hoa của Đoàn Nghị có chút thay đổi: "Được, vậy em cứ chậm rãi chơi đi, có yêu cầu gì cứ đến tìm anh."
Ôn Dụ Đóa mỉm cười: "Vâng, anh Đoàn."
Sau khi Ôn Dụ Đóa vừa ăn xong bánh kem bí đỏ, người chủ trì bữa tiệc hào hứng nói: "Tiếp theo chúng ta sẽ bắt đầu chơi trò chơi! Mỗi vị khách trước khi vào đây đã được nhân viên công tác đưa cho thẻ bài, mọi người phải tìm được thẻ bài giống nhau với người khác giới để khiêu vũ trong đêm nay. Chú ý, thẻ bài này không được trao đổi, nếu bị phát hiện sẽ bị trừng phạt khủng bố!"
Mọi người chụm lại xôn xao, Ôn Dụ Đóa nhìn vào tấm thẻ trên tay, ở trên vẽ một hình thú nhân nửa người nửa rắn.
Hệ thống: "Ha, thú vị đấy! Cô sẽ cùng bạn trai cũ khiêu vũ đấy!"