[Trình tự bổ sung thức ăn dặm: Bột gạo giàu chất sắt----- các loại củ ----- rau----- trái cây ------ thịt ----- mì sợi ----- cháo ----- cơm.]
[Sau khi bổ sung ăn dặm có nên giảm bớt lượng sữa không? Lượng sữa hàng ngày của trẻ dưới một tuổi không được ít hơn 600ml]
[Ăn dặm có được thêm muối không? Đối với trẻ dưới một tuổi không cho thêm muối hoặc các loại gia vị khác]
……
Việc này không nên chậm trễ, Ôn Dụ Đóa vào phòng để quần áo chọn lựa một chiếc sơ mi trắng rộng thùng thình và một chiếc quần đùi. Mái tóc dài màu nâu được buộc lên một cách tuỳ tiện, xung quanh mặt còn xoã xuống vài sợi tóc, trông vừa lười biếng vừa giản dị.
Ôn Dụ Đóa nhanh chóng trang điểm nhẹ, cô chọn một thỏi son bóng không màu nhẹ nhàng thoa lên.
Cô hài lòng nhìn trong gương chớp mắt vài cái rồi thay bĩm cho Chu Thiếu Ngu, gọi quản gia Sầm chuẩn bị xe rồi đi đến trung tâm thương mại mua sắm đồ dùng cho trẻ sơ sinh ở thành phố A.
Ôn Dụ Đóa không nghĩ tới chuyến đi này lại hoành tráng như vậy, cô ngồi vào một chiếc Rolls-Royce Phantom, theo sau là hai đi theo hai chiếc xe của vệ sĩ, năm sáu vệ sĩ này sẽ đi với cô đến trung tâm mua sắm.
Ôn Dụ Đoá:"...."
Quản gia Sầm: "Đây đều là tiên sinh phân phó trước, nếu ngài hoặc tiểu thiếu gia muốn ra ngoài, vì an toàn của hai người cần thiết phải có người đi theo."
Tuy rằng như vậy không quen cho lắm nhưng Ôn Dụ Đóa đã bị cái mới lạ hấp dẫn chú ý. Thành phố A trong cuốn sách này phồn thịnh hơn tất cả các thành phố mà cô từng đến, những dãy nhà cao tầng nối tiếp nhau, xe cộ chạy tấp nập giữa lòng đường, bên vỉa hè còn có những đứa trẻ đang vui đùa....Tất cả đều hoạt động theo quỹ đạo của chính mình.
Ôn Dụ Đóa cảm giác chính mình không giống xuyên qua một quyển sách mà là đi lạc vào một thế giới hiện thực, một thế giới song song vừa có điểm giống vừa có điểm khác nơi cô đã từng sinh sống.
Cô rưng rưng nước mắt, hy vọng cha mẹ và người thân ở một thế giới khác có thể quên bớt lo lắng về cô, tiếp tục cuộc sống yên bình hạnh phúc. Mà cô, cũng tạo dựng được chổ đúng vững chắc trong thế giới xa lạ này, nổ lực xây dựng cho mình một thế giới mới.
"Ya……Ya……”
Suy nghĩ bị tiếng bập bẹ cắt đứt, Ôn Dụ Đóa lau khóe mắt ướŧ áŧ, quay đầu nhìn về phía nhãi con đang ngồi trên ghế dựa an toàn múa máy tay chân.
"Ya…… Ya……"
Cơ thể Chu Thiếu Ngu bị ghế dựa an toàn chặt chẽ giữ lại, miệng lẩm bẩm, vẻ mặt có chút không kiên nhẫn.
"Tiểu Ngư, sắp đến nơi rồi, kiên trì một chút." Ôn Dụ Đóa lấy trong ra một chiếc chuông đồ chơi đưa trước mặt Chu Thiếu Ngu đong đưa qua lại, chuông nhỏ phát ra một tiếng leng keng dễ nghe. Mới đầu còn tưởng rằng nhãi con vừa được nữa tuổi này rất dễ bị lừa, không nghĩ tới Chu Thiếu Ngu không hề thích cái món đồ chơi này hoặc là chơi hắn đã chơi lâu lắm, sớm mất đi cảm giác mới mẻ.
Hắn dùng tay nhỏ hất chiếc chuông ra, miệng nhỏ nhấp thành một đường thẳng tắp, nhíu lại mi, giống như giây tiếp theo bắt đầu tức giận.