Bị Lộ Tiếng Lòng, Nữ Phụ Hoàn Toàn Buông Thả Trong Show Hẹn Hò

Chương 12

Tống Kiều Kiều không bỏ qua ánh mắt chứa đầy sự oán hận của cậu, chỉ nhếch miệng cười hờ hững.

【Để đoán xem nào, có phải con thú này đang định đào hố để mình nhảy vào, khiến cư dân mạng hiểu lầm, rồi bắt đầu một làn sóng tấn công mạng mới phải không đây?】

【Tấn công mạng với tôi giờ không còn tác dụng rồi, thật sự nghĩ tôi sẽ vì vậy mà buồn bực rồi nghĩ luẩn quẩn trong lòng à? Xem thường tôi quá rồi đấy!】

Vẻ mặt của các nam khách mời đều khá căng thẳng, rõ ràng đó là một chuyện rất nặng nề, nhưng với Tống Kiều Kiều lại nhẹ nhàng như không có gì.

Phó Gia Hằng nhìn Tống Kiều Kiều thật sâu, cô dường như đã thực sự thay đổi.

Nghiêm Dật Thừa nhíu mày, rất ít người có thể hoàn toàn không để ý đến những đánh giá trên mạng về mình, anh không tin Tống Kiều Kiều có thể thật sự thờ ơ như vậy.

Còn Thẩm Chi Uyên thì muốn giải thích rằng cậu không phải loại người đó, nhưng không biết phải mở miệng từ đâu?

Cậu không có cách nào để bào chữa, vì cậu thật sự có suy nghĩ đó.

Trong lòng vô cùng khó chịu, ánh mắt nhìn về phía Tống Kiều Kiều cũng trở nên bất an.

"Chúng ta làm bữa sáng trước nhé, ai biết nấu ăn nào?"

Mộ Vân Oản siết chặt ngón tay, mọi người không hẹn mà cùng hướng ánh mắt về phía Tống Kiều Kiều, chuyện này là sao?

Nếu cứ tiếp tục như thế thì không ổn, Tống Kiều Kiều là một mối nguy lớn.

Cát Vũ Kỳ: "Mình không biết nấu."

Thẩm Chi Uyên cũng lắc đầu, tay cậu là để chơi game, chưa bao giờ vào bếp cả.

Phó Gia Hằng tất nhiên sẽ không bỏ lỡ cơ hội được ở bên Mộ Vân Oản, hắn dịu dàng nói: "Anh biết chút ít, có thể phụ giúp Oản Oản."

Nghiêm Dật Thừa cũng không chịu thua: "Anh cũng biết chút ít, có thể giúp Oản Oản."

Mọi người hướng ánh mắt về phía Tống Kiều Kiều, cô chỉ vô tội nói: "Tôi biết ăn."

Phó Gia Hằng ngẩng lên nhìn cô một cái, trước đây hình như cô từng nấu ăn cho hắn.

"Vậy được, để tớ, A Hằng và A Thừa cùng làm bữa sáng này nhé."

Mộ Vân Oản mỉm cười nhìn cô, không nói gì thêm.

Có người nhận làm việc, Tống Kiều Kiều cầu còn không được.

Cô biết nấu ăn, nhưng không muốn nấu cho những người này, bởi vì họ không xứng.

Nói thẳng ra thì thà nấu cho lợn ăn còn hơn nấu cho bọn họ.

"Cũng được, lần sau đến lượt tụi mình làm."

Cát Vũ Kỳ nói khách sáo, cô ta không muốn vào bếp vì mùi dầu mỡ sẽ ảnh hưởng đến da.

Tống Kiều Kiều đúng là ranh ma, chắc chắn biết điều đó nên mới không chịu vào bếp.

Tống Kiều Kiều tìm mãi mới tìm được một chút đồ ăn trong phòng khách, cô khẽ đảo mắt xem thường, đoàn làm phim này đúng là keo kiệt mà.

Cô đứng dậy đi về phía bếp, sự xuất hiện bất ngờ của cô thu hút sự chú ý của mọi người.

Mặt Phó Gia Hằng đanh lại, bài học lần trước vẫn chưa đủ à? Tống Kiều Kiều còn dám xen vào bọn họ?

Đã nói hắn không còn tình cảm với cô nhiều lần rồi, sao cô vẫn không nghe vậy?

"Tống Kiều Kiều, cô một vừa hai phải…"

Hắn chưa kịp nói hết câu, Tống Kiều Kiều đã cầm bát và ấm nước ra ngoài.

Phó Gia Hằng ngậm miệng, sắc mặt không tốt chút nào.

Cùng lúc đó, phần bình luận cũng đang rất sôi nổi.

—— Lạt mềm buộc chặt! Đúng là mưu mô, may mà Phó tổng không mắc bẫy, cười chết mất.

—— Tống Kiều Kiều, cô ngừng lại một chút đi, tôi chưa từng ghét ai nhiều như vậy hết, Tống Kiều Kiều cô làm được rồi. [Cười mỉa.jpg]

—— Tôi nghĩ Tống Kiều Kiều chỉ đi lấy đồ thôi mà? Sao một đống người cứ mỉa mai cô ấy thế? Có ổn không vậy!

Những bình luận tích cực nhanh chóng bị lấn át, chỉ còn lại những lời chửi bới Tống Kiều Kiều.

Tống Kiều Kiều tự đổ cho mình một bát ngũ cốc, cô không định để mình bị đói.

Trước khi xuyên không, cô bị hành hạ bởi căn bệnh ung thư dạ dày trong thời gian dài, cảm giác không ăn được mà vẫn thấy đói khát vẫn còn rất rõ ràng, vì vậy cô đã nhét khá nhiều đồ ăn vào hành lý.

Mùi thơm của ngũ cốc làm hai người còn lại thèm thuồng nhìn sang, Thẩm Chi Uyên hỏi: "Chị Tống, cho em ăn thử chút được không?"

Tống Kiều Kiều không từ chối, chứ không, nửa tiếng sau sẽ có ngay hot search #Tống Kiều Kiều ăn một mình trong show hẹn hò#.

Cát Vũ Kỳ thấy Thẩm Chi Uyên được chia phần ngũ cốc, cô ta thèm nuốt nước bọt, đợi Tống Kiều Kiều hỏi xem cô ta có muốn ăn hay không.

Nhưng chờ mãi chẳng thấy lời nào, khiến cô ta giận đến mức nổi điên.

"Tống Kiều Kiều, sao cô không hỏi tôi có muốn ăn không?"

Tống Kiều Kiều "ơ" lên một tiếng, vẻ mặt ngơ ngác: "Cô cũng muốn ăn à? Tôi tưởng cô không thèm ăn loại ngũ cốc rẻ tiền của tôi, nên không hỏi."

Trong mắt Thẩm Chi Uyên thoáng hiện sự ghét bỏ, Cát Vũ Kỳ này sao mà ngu thế? Cô ta hoàn toàn chẳng thể đối phó được với Tống Kiều Kiều, vô dụng.