5 giờ rưỡi sáng, Tống Kiều Kiều vừa mới chợp mắt không lâu đã bị tiếng chuông cửa réo gọi tỉnh giấc.
—— Tống Kiều Kiều sao còn chưa cút khỏi giới giải trí? Không có diễn xuất thì thôi đi, đến cả đạo đức nghề nghiệp cơ bản nhất cũng không có, chuông cửa đã reo lâu như vậy mà vẫn không có phản ứng gì.
—— Giải tán đi, giải tán đi, bảo bối Oản Oản nhà tôi dậy từ sớm, còn rót nước cho nhân viên, bảo bối tốt như vậy ai mà không thích chứ!
—— Hoan nghênh mọi người đến với phòng livestream của Oản Bảo nhé~ Mặt mộc của Oản Bảo quá ư là đỉnh, ngoan ngoãn đáng yêu thế này muốn hôn một cái quá đi!
Nhân viên làm việc rất kiên nhẫn nhấn chuông cửa hết lần này đến lần khác, mãi lâu sau mới chờ được người bên trong mở cửa.
Chỉ thấy người phụ nữ bên trong một mắt đứng canh, một mắt cảnh giác, đôi mắt nửa tỉnh nửa mơ, còn đang ngái ngủ, gương mặt tinh khiết trắng nõn đến mức phát sáng.
Da như tuyết trắng, dung nhan đỏ ửng như được tô son, lông mày như lá liễu, đôi môi mềm mịn đỏ hồng, vẻ đẹp của cô là một loại vẻ đẹp mang tính công kích, không ngừng nhảy qua nhảy lại giữa sự thuần khiết và du͙© vọиɠ, khiến người ta khó mà rời mắt ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Dù hiện tại đang mặc bộ đồ ngủ bình thường không có gì nổi bật, nhưng cũng không hề ảnh hưởng đến vẻ đẹp của cô.
Người quay phim nhìn đến ngây người, chậm chạp mới phản ứng, không chắc chắn hỏi: "Cô... Cô Tống?"
"Ừm, đợi một chút, tôi đi thay quần áo đã."
Tống Kiều Kiều nhíu mày, trong mắt ẩn chứ sự khó chịu, mới sáng sớm đã như bị đòi mạng, đổi lại là ai cũng không vui nổi.
Cô dứt khoát quay người về phòng ngủ thay quần áo, khu bình luận đã nổ tung.
Mùa thứ hai của chương trình《Hôm Nay Bạn Đã Rung Động Chưa?》chính thức phát sóng, khác với các chương trình tạp kỹ truyền thống, chương trình này là kết hợp giữa phát sóng trực tiếp và phát sóng sau khi biên tập, chủ yếu nhấn mạnh vào tính chân thực, đồng thời cũng có thể lựa chọn thưởng thức thành phẩm tinh túy.
Sau khi phát sóng tập đầu tiên, Tống Kiều Kiều "nổi tiếng khắp nơi", cô vì chen vào giữa nhiệm vụ của hai người Phó Gia Hằng và Mộ Vân Oản mà thu về rất nhiều antifan, hiện tại lượng người xem trong phòng livestream của cô còn nhiều hơn cả số lượng fans của tiểu hoa mới nổi Mộ Vân Oản.
Thử hỏi nhà ai có lượng antifan còn nhiều hơn cả fans nữa chứ? Chỉ có cô…
Nhìn khắp giới giải trí đều rất bùng nổ.
—— A a a! Vợ ơi, vợ mới của tôi, có chuyện gấp thì hôn cái trước đã.
—— Đúng là đồ giả tạo, thật sự tưởng chúng tôi mù à, nghĩ là giả vờ vừa ngủ dậy thì sẽ không nhìn ra cô đang giả làm mặt mộc sao? Tiếp theo chắc chắn sẽ tạo hình tượng mỹ nhân "thuần khiết tự nhiên" ấy nhỉ.
—— Yue! Quái vật phẫu thuật thẩm mỹ cút khỏi giới đi! Nhìn cô thêm một cái cũng thấy ghê tởm rồi.
—— Cười xì, ngồi chờ quái vật phẫu thuật thẩm mỹ bị hủy dung, ngay cả việc xách giày cho Oản Bảo nhà chúng tôi cũng không xứng.
Lời mắng chửi trong phòng livestream bất chợt dâng lên, fans lý trí ít, khó mà địch lại được đám đông, cuối cùng thất bại.
Không lâu sau, Tống Kiều Kiều kéo một chiếc vali siêu to đi ra.
Vừa đóng cửa nhà, đã nghe thấy người quay phim nói: "Cô Tống, hình như thang máy trong tòa nhà của cô bị hỏng rồi."
Tống Kiều Kiều liếc anh ta một cái, lạnh lùng nói: "Nửa đêm hôm qua, lúc tôi bị mộng du còn vừa dùng xong."
Người quay phim và antifan: "!!!"
Tống Kiều Kiều không thèm để ý đến yêu cầu của tổ chương trình, kéo vali đi về phía thang máy.
Cô ở tầng 12, nếu phải kéo vali này đi xuống, ngày mai chắc tay cũng phế luôn quá.
Nếu đã phế thì mọi người cùng phế.
"Cô Tống, cô Tống, chúng tôi thật sự không lừa cô, thang máy thật sự bị hỏng rồi."
Người quay phim đi tới chặn cô lại, bên tai là chỉ thị của đạo diễn, anh ta cũng không còn cách nào khác.
"Tai nghe là giả, mắt thấy là thật, đi xem là biết thôi."
Cô Tống đặt vali xuống, vượt qua anh ta bước nhanh về phía thang máy, quay đầu cười nhạt: "Lời của người xưa không lừa chúng ta."
Muốn lừa cô á, đừng hòng!
Người quay phim lộ vẻ xấu hổ, chuyện này không thể trách anh ta được, cầm tiền của người ta thì phải làm việc cho người ta, cô có trả lương cho tôi đâu.
"Cô Tống, đạo diễn nói các khách mời đều phải đi thang bộ xuống."
Tống Kiều Kiều khẽ nhếch khóe môi, nhìn chằm chằm vào ống kính, hỏi một cách gián tiếp: "Đạo diễn Dương, các khách mời khác cũng đi rồi à?"
Theo như cô biết, tầng của Mộ Vân Oản cũng không thấp.
Với cái tính kia của Phó Gia Hằng, có thể để cho bảo bối trong lòng kéo vali đi thang bộ sao?