Bị Nữ Tỷ Phú Mua Đứt

Chương 20: Tránh mặt

Vân Thần choàng tỉnh, bật dậy khỏi giường. Điều đầu tiên cậu làm là vô thức đưa tay sờ soạng cổ mình, sự lo lắng dâng trào trong lòng.

Không chần chừ, cậu bước nhanh vào nhà vệ sinh, ánh mắt gấp gáp dán chặt vào tấm gương phía trước.

Trên cổ vẫn còn hằn rõ những vết đỏ đau nhức, thậm chí có chỗ đã bầm tím.

Vậy là cơn ác mộng đêm qua không chỉ là mơ, mà là sự thật kinh hoàng.

Quả nhiên làm gì có thỏa thuận hời đến mức khó tin như vậy, cái giá phải trả chẳng hề đơn giản.

Người phụ nữ ấy, vẻ ngoài xinh đẹp quyến rũ, nhưng ẩn sau là bản chất quái dị, sở thích tàn nhẫn đến lạnh lùng.

Suy nghĩ của Vân Thần bị cắt ngang bởi tiếng ồn ào bên ngoài cửa. Cậu nhanh chóng quay lại giường, vội vàng trùm chăn kín đầu, giả vờ như đang say giấc.

Bên dưới lớp chăn, Vân Thần căng thẳng, cảm nhận rõ rệt từng bước chân nhẹ nhàng tiến đến.

Ai đó ngồi xuống bên cạnh giường, bóng dáng tỏa ra hơi thở áp đảo.

“Vẫn chưa dậy sao...?”

Giọng nói hoài nghi của Nhược Lam vang lên, đầy vẻ thăm dò.

Sau khi Nhược Lam rời đi, Vân Thần mới dám thở phào nhẹ nhõm.

...

"Chủ tịch hôm nay có vẻ không vui. Trong buổi họp tôi thấy cô dường như không tập trung."

Trợ lý Giang cẩn trọng mở lời, ánh mắt khẽ lướt qua Nhược Lam.

Nhược Lam chống tay lên bàn, khuôn mặt thanh tú tựa cằm lên lòng bàn tay, ngón trỏ nhịp nhịp vài cái vào cằm, đôi mắt sâu thẳm chìm vào suy tư.

"Không có gì đáng lo. Chỉ là ‘cún cưng’ của tôi sáng nay có vẻ không nghe lời, thậm chí còn tỏ ra trốn tránh tôi."

Nhược Lam nhẹ nhàng đáp, nhưng trong lời nói mang theo chút gì đó lạnh lùng.

Trợ lý Giang hiểu rõ "cún cưng" mà cô nhắc đến ám chỉ điều gì, chỉ nhẹ gật đầu.

"Có thể cô đã đòi hỏi quá sức với cậu ấy chăng?"

Nhược Lam nhướng mày, giọng điệu nửa như tự hỏi.

"Vậy sao...?"

"Hoặc đó có thể là lần đầu."

Trợ lý Giang khẽ mỉm cười.

"...Lẽ nào lại thế."

Nhược Lam khẽ nhíu mày, có chút hoài nghi khi nghe câu nói của trợ lý Giang.

Tối đó, Nhược Lam trở về nhà, không ngần ngại sang phòng tìm Vân Thần.

Vân Thần lúc thì trốn trong nhà vệ sinh, lúc lại giả vờ ngủ, tất cả chỉ để tránh gặp mặt Nhược Lam.

Đêm khuya, khi chắc chắn Nhược Lam đã say giấc, cậu mới lặng lẽ bước xuống giường, tranh thủ tắm rửa một chút để xua tan đi nỗi bất an trong lòng.

Nhưng vừa bước ra khỏi cửa nhà vệ sinh, Vân Thần đã giật bắn mình khi thấy Nhược Lam đang đứng đối diện.