Còn cậu chỉ là tổ so sánh của vạn người mê, không được ba mẹ yêu thương, là vạn người ghét bị người người khinh khi chán ghét.
Bạn trai của cậu, Giản Tư Châu, là nam chính sẽ nên duyên cùng Úc Trì Hạ, ngay cả người mẹ luôn cảm thấy cậu không đủ giỏi, chê bai cậu không bằng Úc Trì Hạ, cuối cùng cũng sẽ bị Úc Trì Hạ cảm hóa, chấp nhận đứa con riêng vốn là minh chứng cho sự phản bội của chồng bà.
Còn cậu, bạn trai hiện tại, chồng tương lai của Giản Tư Châu, là chứng ngại vật trên con đường tình yêu của hai người đó, đương nhiên là không chuyện ác nào không làm, sau đó bị mọi người xa lánh, mất hết tất cả, sống như một con chuột chạy qua đường.
Tỉnh dậy sau giấc ngủ, đầu óc Úc Tầm Xuân đầy dấu chấm hỏi.
Thật vô lý, cái gọi là chúng bạn xa lánh, chẳng phải là trước tiên phải có người thân hay sao?
Nhìn cậu bây giờ chẳng khác gì người không nhà, xa lánh cái gì, người thân nào mà rời đi?
Cậu không tin cái giấc mơ vớ vẩn đó.
Cứ coi như là do cậu bất mãn với cách đối xử khác biệt của mọi người, nên trong mơ mới tìm lý do để bào chữa cho hành vi của họ, dù sao thì Úc Tầm Xuân cũng không nhớ nổi những chuyện tương tự đã xảy ra bao nhiêu lần rồi.
Nhưng vì giấc mơ này, tâm trạng của Úc Tầm Xuân tệ như hạch.
Buổi tối, cậu tìm đến một quán bar, bảo quản lý tìm cho một đám trai xinh gái đẹp để mở tiệc, kiểu trong sáng ấy.
Cậu không có người bạn nào thực sự thân thiết, cũng chẳng cần, dù sao cậu cũng chưa thấy việc gì trên đời này mà tiền không giải quyết được, cô đơn buồn chán không ai thích, chỉ cần có tiền, còn sợ không tìm được người bầu bạn sao?
Nực cười.
Rồi cũng có không ít người phát ra tín hiệu muốn giao lưu sâu hơn với cậu.
Dù sao cậu cũng đẹp trai, giàu có.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, quan hệ bừa bãi không an toàn, hơn nữa đám người mẫu nam đó còn chưa đẹp trai bằng cậu, Úc Tầm Xuân không có hứng thú.
Còn chuyện tại sao lại lên giường với người ngoài đó...
Úc Tầm Xuân đau đầu không chịu nổi, sau khi uống say, tất cả ký ức đều đứt quãng, nhớ đông nhớ tây.
Cậu cau mày hồi lâu, đột nhiên nhớ lại vài hình ảnh.
Một là cậu sờ mặt ai đó không rõ rồi nói: "Anh là người mẫu nam mới mà quản lý tìm cho tôi à? Cũng đẹp trai đấy."
Hai là cậu túm chặt lấy ống quần của ai đó không buông, rồi cảm thán: "Đẹp trai hơn tên khốn Giản Tư Châu kia nhiều, anh bán thân à, có muốn làʍ t̠ìиɦ với tôi không?"