Ngoại ô, trường đua ngựa tư nhân.
Cơn mưa xối xả xé toạc màn đêm xám xịt, khắp nơi là những tia nước lạnh lẽo bắn tung tóe, ngột ngạt và u ám, chỉ có câu lạc bộ bên cạnh trường đua ngựa vẫn sáng đèn rực rỡ.
Bên trong phòng riêng, Sầm Vụ ngồi trên chiếc ghế sofa da thật đắt tiền, đã im lặng từ lâu.
Những người bên cạnh nhìn nhau, không ai dám hó hé tiếng nào, sợ chọc giận vị tiểu tổ tông này.
"Cậu hai" Một thanh niên nhuộm tóc đỏ thận trọng tiến lại gần Sầm Vụ, gọi, "Cậu sao vậy cậu hai?"
Sầm Vụ sở hữu một gương mặt lạnh lùng diễm lệ, làn da trắng lạnh, càng làm nổi bật đôi môi đỏ mọng, đôi mắt đẹp long lanh hơi xếch lên, hàng mi dày và dài, như đuôi chim sẻ khi vỗ cánh.
Nhưng bọng mắt cậu lại rất sâu, cộng thêm tuổi còn nhỏ, càng tăng thêm nét ngây thơ mờ ảo.
Lúc này trên mặt cậu không hề có chút tức giận hay hung dữ nào, ngay cả đôi mắt cũng mang vẻ hoang mang, các ngón tay bất an nắm chặt vạt áo, bị dồn vào góc sofa, trông có chút đáng thương đến lạ.
Tóc đỏ tiến lại gần, Sầm Vụ liền né tránh, tóc đỏ lại tiến lại gần, Sầm Vụ lại né tránh, suýt chút nữa thì ngã khỏi sofa, cậu ta vội vàng đỡ lấy cậu, cả người Sầm Vụ bỗng chốc hoàn hồn.
Rồi cậu hít một hơi thật sâu vì sợ hãi.
!?
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Sầm Vụ lúc này mới phát hiện bên chân mình đang có một thiếu niên mười bảy, mười tám tuổi đang quỳ, đối phương cúi gằm mặt, hai tay bị người ta ghì chặt ra sau lưng, máu hòa lẫn nước mưa chảy dọc theo đường nét quai hàm trắng lạnh.
Cả người không có chỗ nào lành lặn.
Vùng cổ có một mảng bầm tím lớn, máu vẫn đang rỉ ra, quần áo nhăn nhúm, thấm đẫm máu.
Cảnh tượng này thật quá tàn nhẫn, đến nỗi Sầm Vụ không biết nên báo cảnh sát trước hay đỡ người dậy trước.
"Tạ Quy Lan" Đúng lúc này, tên tóc đỏ bên cạnh đột nhiên giáng một cú đá mạnh vào vai thiếu niên, bực bội nói, "Biết điều thì mau xin lỗi cậu hai đi!"
"Mày tưởng mày là ai hả, còn dám động tay động chân với cậu hai, bây giờ mày bày đặt ra vẻ mặt gì hả?!"
...
???
Tạ Quy Lan?
Sầm Vụ đột nhiên rùng mình một cái, cuốn tiểu thuyết cậu vừa đọc tối qua trước khi ngủ, nam chính không phải cũng tên này sao?
Đó là một cuốn tiểu thuyết sảng văn về quá trình thăng cấp của nam chính, nam chính Tạ Quy Lan là cậu chủ thật nhà hào môn, nhưng vừa sinh ra đã bị người ta cố ý đánh tráo, còn nguyên chủ trùng tên trùng họ với cậu chính là cậu chủ giả tu hú chiếm tổ chim khách.
Người phụ nữ bế Tạ Quy Lan đi là một tiếp viên quán bar, từng được ba Tạ bao nuôi, tưởng rằng mình có thể gả vào nhà hào môn, nhưng ba Tạ lại cưới cô chủ nhà họ Chu, lúc đó bà ta đang mang thai, uất hận trở về quê nhà ở vùng núi, muốn đợi con mình sinh ra sẽ đi uy hϊếp ba Tạ.
Kết quả ngày sinh con lại tình cờ gặp phải Quan Hành Tuyết đang quay phim ở vùng núi, sinh non ngoài ý muốn.
Nhà họ Sầm là hào môn lâu đời ở đế đô Hoài Kinh, Quan Hành Tuyết lại là ảnh hậu nổi tiếng một thời, gia thế hiển hách, con của họ vừa sinh ra đã ở Rome*.
(*)sinh ra ở vạch đích.
Lúc đó vùng núi mưa to, xe cấp cứu không lên được, rất nhiều nhân viên đoàn phim bị kẹt ở lưng chừng núi.
Bên cạnh Quan Hành Tuyết chỉ có một trợ lý chăm sóc.
Bà ta liền nhân lúc Quan Hành Tuyết đang ngủ say, trợ lý lại đi lấy thuốc, đánh tráo hai đứa trẻ, sau đó vội vàng bỏ trốn.
Bà ta không hề áy náy, người mẹ nào mà không muốn con mình có tương lai tốt đẹp, chỉ có thể trách Tạ Quy Lan không có số mệnh làm cậu chủ hào môn.
Nhưng bà ta không dám quay lại tìm ba Tạ, sợ ba Tạ phát hiện ra Tạ Quy Lan không phải con ruột của mình.
Bà ta mang theo Tạ Quy Lan sống ở khu ổ chuột vài năm, cho đến sau này bị bệnh nặng thiếu tiền, mới liều lĩnh đi tìm ba Tạ.
Ba Tạ đồng ý chi trả tiền chữa bệnh cho bà ta, nhưng không có nghĩa là ông ta quan tâm đến đứa con riêng này, cậu cả nhà họ Tạ - Tạ Thương Cảnh cũng không phải người tốt tính, từ đó Tạ Quy Lan trở thành đối tượng để đám con ông cháu cha trong giới thượng lưu Hoài Kinh sỉ nhục chà đạp.
Nói chung là người ba cặn bã, người mẹ nổi điên, người anh trai độc ác và cậu bé đáng thương.
Ai không vui cũng có thể đá hắn vài cái.
Nguyên chủ từ lâu đã biết mình là kẻ giả mạo, nhưng do bản tính kiêu ngạo ngỗ ngược, vốn dĩ đã là tên ranh mãnh có tiếng trong giới thượng lưu Hoài Kinh, cậu ta luôn đối đầu với Tạ Quy Lan, cản trở Tạ Quy Lan - cậu chủ thật được nhận về gia tộc.
Thậm chí còn tự cao tự đại muốn tranh giành gia sản với anh trai mình, suýt chút nữa hại chết ba mẹ hiện tại.
Cho đến khi sự việc bại lộ, cậu chủ giả bị cả gia tộc trả thù chưa từng có, cuối cùng bị nam chính bẻ gãy tay chân, ném xuống biển sâu cho cá mập ăn thịt, chết không toàn thây.
Sầm Vụ: "..."