Kế hoạch ban đầu của Trình Gia Ức là cứu Đỗ Vân Thiên trong buổi công bố bảng xếp hạng.
Như vậy, thứ nhất, cậu sẽ có lá bùa hộ mệnh là ân nhân cứu mạng của Đỗ Vân Thiên, dù Kha Vinh Giản có bị Mạc Quân Bạch xúi giục muốn động vào cậu thì cũng phải cân nhắc, cậu sẽ có thời gian phát triển thực lực của mình.
Thứ hai, có Đỗ Vân Thiên, Kha Vinh Giản sẽ không thể nắm quyền điều hành Đỗ thị, năng lực của hắn ta bị hạn chế rất nhiều.
Trình Gia Ức đang suy nghĩ thì trên màn hình TV xuất hiện hình ảnh của Đỗ Vân Thiên.
Trong khoảnh khắc đó, Trình Gia Ức chỉ cảm thấy mọi âm thanh xung quanh dường như đều biến mất.
Cậu chỉ có thể nhìn thấy và nghe thấy người trên TV mà thôi.
Người mà cậu ngày đêm mong nhớ suốt bao năm qua.
Đã rất nhiều năm rồi cậu không gặp lại hắn.
Cậu phát hiện ra rằng mình vẫn còn nhớ rõ về người đó.
Nhà ăn bỗng chốc im lặng.
"Xin chào mọi người, tôi là Đỗ Vân Thiên."
Trình Gia Ức cũng hoàn hồn lại.
Cậu tự vỗ nhẹ vào mặt mình.
Tỉnh táo lại đi, cho dù cậu đã từng làm bạn qua thư với hắn thì sao chứ, chẳng phải vẫn bị người ta từ chối rồi đó sao!
Bây giờ không phải lúc nghĩ ngợi lung tung, xem Đỗ Vân Thiên muốn làm gì mới là việc chính.
Trình Gia Ức bình tĩnh lại, nhìn về phía màn hình.
Đoạn video Đỗ Vân Thiên quay là ở trong phòng khách sạn.
Hắn ngồi trên một chiếc ghế sô pha đơn.
Chỉ với chiếc áo sơ mi đen đơn giản phối cùng quần dài vải lanh, cũng đủ để phác họa nên vòng eo thon gọn và đôi chân dài của hắn.
Nhưng điều khiến người ta cảm thấy ấn tượng hơn cả chính là ngoại hình của hắn.
Trán rộng, sống mũi cao, lông mày sắc nét, đôi mắt phượng hướng lên, vô tình toát ra vẻ kiêu ngạo và uy nghiêm.
Đôi môi cũng có góc cạnh rõ ràng hoàn hảo.
Những đường nét trên khuôn mặt tựa như được chạm khắc tỉ mỉ, hoàn hảo đến từng chi tiết, chẳng trách lại được gọi là tuyệt tác của Nữ Oa.
Một đạo diễn nổi tiếng trong ngành đã từng có một lời nhận xét kinh điển về Đỗ Vân Thiên: Vẻ đẹp của Đỗ Vân Thiên là vẻ đẹp nam tính truyền thống của Trung Hoa hiếm có trong giới hiện nay, đẹp mà không ẻo lả, phong độ quân tử, tuấn tú vô song. Vậy bạn phải tìm người thay thế ở đâu? Đi đâu mà tìm người thay thế đây?
Mà bây giờ, sau ba năm vắng bóng khỏi màn ảnh, nhan sắc của Đỗ Vân Thiên chẳng những không hề giảm sút mà còn toát lên vẻ cao quý và khí chất của một lãnh đạo, bởi vì đã đứng ở vị trí cao trong suốt mấy năm qua.
Trình Gia Ức liếc nhìn Kha Vinh Giản, người có nhan sắc dựa vào lớp trang điểm bên ngoài.
Trong lòng thầm chế giễu, đầu thai quả thật là một kỹ năng. Nếu không thì với nhan sắc thế này, làm sao hắn ta có thể tiến vào giới giải trí được.
Trên màn hình, Đỗ Vân Thiên tiếp tục nói:
"Tôi quay video này là muốn nói với mọi người hai điều:
Mọi người đều biết là tôi dự định sẽ đích thân công bố bảng xếp hạng của mỗi buổi công diễn. Điều đầu tiên tôi muốn nói là lịch trình của tôi có chút thay đổi, lần này tôi sẽ đến địa điểm tổ chức sớm hơn, xem toàn bộ màn trình diễn của các bạn.
Cổ vũ cho các bạn."
Cả hội trường xôn xao.
"Mẹ ơi, tổng giám đốc Đỗ muốn đến xem mình biểu diễn sao?"
"Tổng giám đốc Đỗ muốn đến xem mọi người biểu diễn!"
"Ôi trời, ban đầu tôi còn khá tự tin, bây giờ đột nhiên lại thấy không chắc chắn nữa, phải làm sao đây?"
"Không sao đâu, mọi người đều không chắc chắn."
Kha Vinh Giản cũng rất vui mừng: "Quân Quân, cậu của anh lại đến xem chúng ta sớm hơn dự kiến, lát nữa anh sẽ dẫn em đi gặp cậu, chắc chắn cậu sẽ thích em."
Hắn ta kéo Mạc Quân Bạch, rất tự nhiên cho rằng lý do Đỗ Vân Thiên thay đổi lịch trình là vì mình.
Hắn ta còn không thèm kiêng dè mà phô trương địa vị đặc biệt của mình, đồng thời còn nịnh nọt Mạc Quân Bạch.
Nói xong còn cố ý liếc nhìn Trình Gia Ức, rồi lại nhấn mạnh với Mạc Quân Bạch: "Cậu của anh không thích người ngoài, anh chỉ dẫn mỗi em đi gặp cậu thôi."
Mạc Quân Bạch tận hưởng ánh mắt ngưỡng mộ của mọi người xung quanh, giả vờ vui mừng nhưng lại ngại ngùng: "A Giản, gặp tổng giám đốc Đỗ trước khi thi đấu thì không tốt lắm đâu, không công bằng với những người khác, chúng ta cứ thi đấu xong rồi hãy đi gặp nhé."
"Quân Quân, em thật tốt bụng, nghe theo em hết." Kha Vinh Giản tỏ vẻ cưng chiều.
Trình Gia Ức thầm đảo mắt, đúng là sến súa, làm ảnh hưởng đến khẩu vị của người khác.
Cậu không quan tâm đến việc có được gặp riêng Đỗ Vân Thiên hay không, nhưng cậu có hơi lo lắng cho Đỗ Vân Thiên.
Dù sao thì tai nạn đã xảy ra vào kiếp trước của Đỗ Vân Thiên, về sau đã được tiết lộ là do có người cố tình dàn dựng.
Đỗ Vân Thiên đột ngột thay đổi lịch trình, không biết có ảnh hưởng gì đến chuyện này hay không.
Thôi vậy, nhất thời Trình Gia Ức cũng không biết phải làm gì.
Chỉ có thể nghĩ rằng không thể can thiệp vào hành động của Đỗ Vân Thiên, vậy thì đến lúc đó cậu sẽ để ý kỹ hơn một chút.
Nếu không được thì sẽ nghĩ ra một lý do chính đáng để báo trước cho hắn biết về mối nguy này.
Chỉ là e rằng hiệu quả sẽ không tốt bằng việc cứu hắn ngay tại hiện trường.
Nhưng có còn hơn không.
Dù sao thì ân nhân cứu mạng của Đỗ Vân Thiên, nhất định phải là cậu!