Anh Trai Vạn Người Ghét Trong Văn Đoàn Sủng Sống Lại Rồi!

Chương 20

"Có người nói bây giờ nhạc Pop là thời đại của Hạ Viêm, Vân Quang đã là quá khứ, đúng là vớ vẩn!" Dương Lạc Lạc không nhịn được than thở với Trình Gia Ức.

"Anh Lạc đừng nóng, luôn có một số người mù mắt mà." Trình Gia Ức an ủi anh: "Hơn nữa, Quang thần là kinh điển. Mà kinh điển thì dù bao nhiêu năm cũng sẽ không phai mờ!"

Dương Lạc Lạc vốn đang rất tức giận, nghe cậu nói vậy thì lập tức cảm thấy rất đồng tình.

Anh gật mạnh đầu: "Đúng vậy! Vân Quang là kinh điển! Thời gian sẽ cho mọi người biết ai mới là người giỏi nhất!"

Trình Gia Ức lại an ủi Dương Lạc Lạc vài câu, sau đó lại tỏ vẻ muốn nói lại thôi.

Thấy vậy, Dương Lạc Lạc liền hỏi: "Em sao vậy?"

"Anh Lạc, em có nghe nói về một phương pháp, không biết có hiệu quả không." Trình Gia Ức nói với Dương Lạc Lạc.

Dương Lạc Lạc không ôm hy vọng, nhưng anh cảm thấy Trình Gia Ức xuất phát từ thiện ý, nên không nói lời bàn ra, bèn hỏi cậu: "Phương pháp gì?"

*

Trình Gia Ức liền kể cho Dương Lạc Lạc nghe về phương pháp mà cậu biết:

"Cách đây lâu rồi em có đọc được một bài đăng trên mạng, người đăng là một du học sinh cũng học âm nhạc, đã chia sẻ về câu chuyện của một giáo viên ở trường bọn họ. Vị giáo viên đó cũng là một người sáng tác nhạc rất giàu cảm xúc, cũng quá đắm chìm vào việc sáng tác, kết quả không có cách nào kiểm soát được thế giới tinh thần, rồi hoàn toàn mất nhận thức về thế giới bên ngoài, giống như một con rối vậy. Bác sĩ tâm thần cũng bó tay với ca này.”

“Gia đình và học trò của người đó đều rất lo lắng và thương tiếc. Sau đó, bạn bè trong ban nhạc của giáo viên đó đã đến nhà người đó ở ba tháng, ngày nào cũng cùng người đó chơi và sáng tác nhạc. Họ đối xử với giáo viên đó như một người bình thường. Dần dần, giáo viên đó bắt đầu phản ứng lại và cuối cùng đã thoát khỏi thế giới tinh thần, trở lại bình thường."

Ban đầu Dương Lạc Lạc không mấy để ý, nhưng nghe đến đoạn sau lại thấy có chút hứng thú.

"Anh Lạc, Quang thần là người sáng tác và làm nhạc, y là đang chìm đắm trong thế giới âm nhạc của mình, nhưng bác sĩ tâm lý không phải là người làm nhạc, có lẽ dùng phương pháp truyền thống không thể đánh thức y, nhưng biết đâu âm nhạc lại là chìa khóa?" Trình Gia Ức đề nghị:

"Tình trạng của Quang thần đã như vậy rồi, em nghĩ có lẽ nên thử xem sao. Nói khó nghe thì cứ chữa ngựa chết thành ngựa sống, còn hơn là không làm gì cả."

Thực ra phương pháp này Trình Gia Ức đã đọc được trên một bản tin ở kiếp trước.

Bản tin khi ấy có nhắc đến Vân Quang, cho rằng nếu làm sớm hơn hai năm, khi tình trạng của Vân Quang chưa nghiêm trọng, cũng dùng phương pháp tương tự thì có lẽ đã có thể đánh thức được y.

Nhưng lúc đó bệnh tâm thần của Vân Quang đã rất nặng, thậm chí đã có biến chứng sinh lý nghiêm trọng, khó có thể cứu vãn.

Dương Lạc Lạc suy nghĩ kỹ càng, lập tức quyết định: "Đúng vậy, cứ chữa ngựa chết thành ngựa sống xem sao! Tên nhóc Vân Quang kia lúc nào cũng lẩm bẩm rằng âm nhạc mới là vợ cậu ấy, âm nhạc có thể làm vợ thì sao không thể làm bác sĩ được! Thử một lần xem!"

Dương Lạc Lạc nói là làm, lập tức lập một nhóm chat với mấy người bạn thân trong giới và cũng có quan hệ tốt với Vân Quang, đặt tên nhóm là "Tiểu đội cứu Vân Quang".

Anh kể lại phương pháp mà Trình Gia Ức nói trong nhóm, kêu gọi những ai có thời gian thì đến nhà Vân Quang để cùng nhau thực hiện liệu pháp âm nhạc.

Mọi người đều thấy phương pháp này khá thú vị, biết đâu lại hiệu quả thật, nên có không ít người hưởng ứng.

Sau đó, mọi người còn tự động sắp xếp "lịch trực".

"Dù có thành công hay không, anh cũng ghi nhớ tấm lòng của em dành cho Vân Quang." Dương Lạc Lạc vỗ vai Trình Gia Ức. "Nếu Vân Quang tỉnh lại, anh sẽ bảo cậu ấy sáng tác riêng cho em một bài!"

"Điều đó quá quý giá, em không dám mong đâu. Chỉ mong ông trời giơ cao đánh khẽ, để Quang thần tỉnh lại, giọng hát của y thực sự là không gì sánh được." Trình Gia Ức cảm khái nói.

Nhưng thực tế, tất nhiên cậu hy vọng Vân Quang sẽ tỉnh lại, còn nợ cậu một ân tình lớn như vậy.

Chẳng phải đã nói rồi sao, có Vân Quang, Hạ Viêm mãi mãi chỉ là người thứ hai.

Chỉ là, ông trời có thật sự giơ cao đánh khẽ hay không thì quả thực không thể xác định.

Nhưng việc cậu nghĩ cho Vân Quang đã tạo được ấn tượng tốt với Dương Lạc Lạc là điều chắc chắn.

Dương Lạc Lạc quả thực đối xử với cậu thân thiết hơn trước.