Phượng Bá Thiên Hạ: Cẩm Tú Thế Tử Phi

Chương 78: Săn Bắn

Sau khi Tô Khuynh Hoạ về đến gian phòng, thị vệ kia vẫn canh giữ ngoài cửa. Thật sự tập trung làm hết phận sự, vô cùng vất vả.

“Tiểu thư, sau này sẽ không có ai dám khi dễ tỷ nữa. Thái Tử điện hạ đối với tỷ thật là tốt.” Thanh Thanh hâm mộ nói.

Tô Khuynh Hoạ cười, Thái Tử điện hạ hiện tại thực sự rất săn sóc mình, nhưng Hoàng Hậu nương nương cũng không cho phép Thái Tử điện hạ lấy mình. Tô Khuynh Hoạ âm thầm cắn môi, vì tất cả mọi người đều xem thường mình và mẫu thân, Tô Vương Gia không chỉ vứt bỏ mẹ mình, còn liên hợp với Chương thị hại chết mẹ. Mình sinh ra không lâu liền ném đến nông thôn. Đại hận này, Tô Khuynh Hoạ thề sống chết cũng phải báo.

Về phía Thái Tử điện hạ, vì chuyện của Tô Khuynh Hoạ và Tô Khuynh Thành khiến hắn sứt đầu mẻ trán. Vì mẫu thân không cho hắn lấy Tô Khuynh Hoạ, nhưng hắn lại không nỡ bỏ Tô Khuynh Hoạ, vậy phải làm sao mới tốt bây giờ, cá và chân gấu thật sự không thể cùng có được sao?

Thái Tử điện hạ hỏi thái giám A Chính: “Ta hỏi ngươi, nếu ta cưới Tô Khuynh Hoạ sẽ mất đi ngôi vị Hoàng Đế ư?”

Thái giám A Chính ngại ngùng. Chuyện triều đình, một thái giám như hắn làm sao hiểu được, nhưng hắn đại khái hiểu rằng cưới Tô Khuynh Thành nhất định có thể đạt được đại lực ủng hộ của Tô Vương Gia, thật sự có trợ giúp lớn đối với ngôi vị Hoàng Đế.

“Thái Tử điện hạ, ngài hỏi nô tài những thứ này, nô tài cũng không hiểu nhiều. Nhưng nô tài biết trong nội cung ngoại trừ điện hạ, còn có một vị điện hạ thế lực gần như tương đương với ngài. Nếu chúng ta đạt được sự ủng hộ của Tô Vương Gia, đối với điện hạ mà nói chỉ có lợi không có hại.”

“Ha ha, ngươi nói lão Nhị à.” Thái Tử điện hạ nhắc tới Nhị điện hạ liền bực bội. Nhị điện hạ lòng lang dạ thú, mình đã là Thái Tử, mà hắn vẫn tà tâm không đổi. Nhớ kỹ vị trí Thái Tử này là của mình.

A Chính nói rất có lý, có được sự ủng hộ của Tô Vương Gia chỉ lợi càng thêm lợi, nhưng hắn lại luyến tiếc Tô Khuynh Hoạ.

Thái giám A Chính chứng kiến Thái Tử điện hạ khó xử, an ủi: “Thái Tử điện hạ, nếu ngài thật lòng yêu thích Tô Khuynh Hoạ, chi bằng cứ cưới cô ấy. Nô tài tin với thực lực của ngài cho dù thiếu đi Tô Vương Gia cũng không có trở ngại gì.”

Thái Tử điện hạ bất lực thở dài một hơi, chuyện này hắn cần phải suy nghĩ thật cẩn thận.

Ngày hôm sau, Thái Tử điện hạ lại cho người gọi Tô Khuynh Hoạ tiến cung.

“Thái Tử điện hạ, Hoàng Hậu nương nương không phải nói ngài cách xa ta một chút ư? Nếu Hoàng Hậu nương nương lại trông thấy, ta sợ người sẽ tức giận.” Tô Khuynh Hoạ nói.

Thái Tử điện hạ cười: “Khuynh Hoạ, đêm qua ta trăn trở nhớ nàng cả một đêm, ngủ không yên được. Cho nên hôm nay lại để nàng tiến cung, nàng không trách ta chứ?”

“Sao ta lại trách ngài chứ, ngài là Thái Tử điện hạ mà.” Tô Khuynh Hoạ nói.

“Đúng rồi, mấy ngày nữa phụ vương sẽ đến bãi săn bắn, ta cho nàng cùng đi.” Thái Tử điện hạ vui vẻ nói.

Tô Khuynh Hoạ được sủng ái mà lo sợ. Bãi săn bắn là nơi nam nhân đến, ít có nữ nhân đi cùng. Mà nữ nhân cùng đi không ai là không phải người cực kỳ sủng ái.

“Hoàng Hậu nương nương sẽ để ta đi sao?” Tô Khuynh Hoạ hỏi. Vì Hoàng Hậu nương nương vốn ngăn cản Thái Tử điện hạ và Tô Khuynh Hoạ ở bên nhau. Nếu để bà biết Thái Tử điện hạ muốn dẫn nàng đi săn bắn, thì bà nhất định rất giận dữ.

Thái Tử điện hạ cười: “Khuynh Hoạ, nàng không cần lo. Lần đi săn này, mẫu thân không có đi. Ta nghĩ bà không quản được ta mang hay không mang ai đi.”

Thanh Thanh cao hứng: “Tốt quá, Đại tiểu thư, nghe nói bãi săn bắn rất náo nhiệt, Thanh Thanh có thể cùng đi không?” Thanh Thanh nghĩ muốn được ở bên cạnh chăm sóc Đại tiểu thư.