Phượng Bá Thiên Hạ: Cẩm Tú Thế Tử Phi

Chương 71: Gợn Sóng

Tô Khuynh Thành ấm ức bĩu môi: “Nhưng mẫu thân, Thái Tử điện hạ không chịu gặp con, làm sao con nói cho ngài biết được.”

Đúng là chuyện khó. Chương thị bất đắc dĩ lắc đầu, từ bao giờ mà con gái mình phải chịu loại khổ sở này. Lúc trước, thật sự không nên đón Tô Khuynh Hoạ về, cô ta đích thị là một cái u nhọt nhức nhối.

“Mẫu thân, người phái về nông thôn của cô ta đã tìm thấy ngọc bội chưa?” Tô Khuynh Thành lo lắng hỏi. Hiện tại đây mới là chuyện quan trọng nhất. Nàng một khắc cũng không muốn kéo dài. Tranh thủ thời gian tìm được ngọc bội để Tô Khuynh Hoạ giải trừ hôn ước với Thái Tử điện hạ.

“Ôi, con đợi thêm một chút. Người phái đi còn chưa thấy trở về.” Chương thị cũng rất lo lắng.

“Khuynh Thành à, kỳ thật con không cần lo lắng. Dù cho Thái Tử điện hạ có mê đắm Tô Khuynh Hoạ. Nhưng Thái Tử điện hạ cũng sẽ không vì mỹ nhân mà bỏ giang sơn đâu. Ngài ấy sao có thể làm việc ngu xuẩn đó.”

“Lời này của mẫu thân là có ý gì?” Tô Khuynh Thành khó hiểu hỏi.

“Con à, con thật là ngốc. Con là Đích tiểu thư, là hòn ngọc quý của Tô phủ chúng ta. Chỉ có cưới con mới có thể lấy được sự ủng hộ của Tô phủ chúng ta. Tô Khuynh Hoạ còn không có lấy nơi sống yên ổn trong Tô phủ chúng ta. Có thể nói cô ta không có một chút giá trị lợi dụng nào.” Chương thị buồn cười nói.

Nội tâm Tô Khuynh Thành dễ chịu hơn nhiều. Mẫu thân nói thật có lý. Mặc dù cô ta cũng là con gái của phụ thân, nhưng phụ thân chưa từng liếc nửa con mắt nhìn đến cô ta. Hơn nữa từ trước đến nay phụ thân đều muốn mình gả cho Thái Tử điện hạ, nên chắc sẽ không đồng ý để Tô Khuynh Hoạ gả cho Thái Tử điện hạ. Nếu Thái Tử điện hạ vẫn nhất quyết lấy Tô Khuynh Hoạ, thì ngài sẽ không chiếm được sự ủng hộ của phụ thân.

Nhưng Tô Khuynh Thành vẫn có chút lo lắng: “Phụ thân thật sự sẽ đứng về phía con chứ?”

Chương thị nói: “Nha đầu ngốc, con yên tâm đi. Phụ thân con tuyệt đối đứng về phía con.” Chương thị xót thương nhìn Tô Khuynh Thành. Bây giờ chịu uất ức nhưng về sau sẽ tốt lên.

Tô Khuynh Thành vui vẻ gật đầu, rúc vào lòng Chương thị: “Mẫu thân đối với Khuynh Thành thật là tốt.”

“Khuynh Thành, mẹ là mẹ của con, không đối tốt với con thì đối tốt với ai đây? Con bây giờ phải khiến bản thân càng ưu tú hơn nữa. Đoạt lại trái tim của Thái Tử điện hạ mới là chính sự, biết không?” Lui một vạn bước mà nói, bà ta không tin Thái Tử điện hạ là người ngu xuẩn, chỉ lo mỹ sắc mà không chú ý đến đại cục. Nếu Thái Tử thật sự ngu xuẩn, vậy thì người tài cũng không muốn đi theo hắn. Nếu vậy Nhị điện hạ kia cũng là một lựa chọn tốt.

Về phía Tô Khuynh Hoạ, Thanh Thanh đã biết chuyện này, gấp gáp lo lắng.

“Đại tiểu thư, là Thanh Thanh vô dụng. Vừa rồi nam nhân kia đến, muội lẽ ra nên cùng đi với tiểu thư, tiểu thư cũng sẽ không gặp nguy hiểm.”

“Đâu phải lỗi của muội. Nếu muội ở đó, tỷ còn phải cứu muội, càng luống cuống tay chân thêm thôi.” Tô Khuynh Hoạ bất đắc dĩ nói.

“Đại tiểu thư, là Thanh Thanh vô dụng.” Thanh Thanh áy náy.

Tô Khuynh Hoạ nói: “Thanh Thanh, tỷ đâu có trách muội, tỷ là đang lo cho muội.” Thanh Thanh là người duy nhất trong phủ thật lòng đối với mình. Tô Khuynh Hoạ làm sao có thể trách nàng ấy, thương nàng ấy còn không hết.

“Tiểu thư, tỷ thật tốt. Nhưng mà tiểu thư, muội thật sự lo tiểu thư sẽ lại gặp bất trắc.” Thanh Thanh lo lắng cho Tô Khuynh Hoạ. Đây đã là lần thứ hai Tô Khuynh Hoạ bị người trong Tô phủ ám hại.

Tô Khuynh Hoạ âm lãnh cười: “Chờ xem, tích góp bộc phát mới là tàn nhẫn nhất, tỷ sẽ khiến bọn họ phải hối hận.”

Thanh Thanh gật đầu. Đại tiểu thư là người làm chuyện lớn, nhất định sẽ không bị những trở ngại này đánh bại. Đại tiểu thư thật kiên cường. Nếu hôm nay chính mình gặp loại chuyện này, nhất định đã muốn sống muốn chết rồi.