Sau Khi Bị Thú Nhân Câm Điếc Nhặt Về Nhà

Chương 2

Tô Lạc Lạc vốn luôn tự hào về nhan sắc của mình, nên cô không ít lần tỏ ra kiêu ngạo, xem thường những nữ nhân khác trong bộ lạc. Nhưng giờ thì sao? Bộ lạc gặp nguy cơ phải giải tán nên những nữ nhân đã qua lần thanh tẩy đầu tiên đều có gia đình thú nhân sẵn sàng tiếp nhận, chỉ có mỗi Tô Lạc Lạc là không ai muốn nhận cả.

Nghe thấy mấy tiểu cô nương nhắc đến mình, Tô Lạc Lạc yếu ớt hé nửa mắt ra, khẽ gật đầu với họ rồi ho khan vài tiếng, cố gắng lê mình đến gần cửa hang hơn. Cảm giác như gió lạnh cắt qua tai như dao, nhưng ít ra hít thở đã dễ dàng hơn.

Cô giơ tay lau đi giọt lệ sinh lý nơi khóe mắt, lắng nghe tiếng cãi vã của đám tiểu tử trong hang đá, cô khẽ thở dài, trong lòng không khỏi cảm thán trước sức sống mãnh liệt của chúng.

Lạnh như thế này, lại còn đói nữa, mà chúng vẫn còn đủ sức để cãi nhau đúng là hay thật.

Tô Lạc Lạc chẳng hề tự nhận mình chính là “Tô Lạc Lạc” trong lời của họ.

Cô vốn không phải người bản địa ở thế giới này, mà là một người vô tình đến đây cách đây nửa tháng.

Lúc đó, cô đang cùng chị gái thực hiện nhiệm vụ tại một căn cứ. Chỉ cần thành công hộ tống tiến sĩ Z cùng với một phần vắc-xin bán thành phẩm chống lại virus tang thi về đến kinh đô thì họ sẽ được sở hữu một phần trăm quyền lợi từ loại vắc-xin này.

Vì chị gái cô là dị năng giả hệ hỏa mạnh nhất trong căn cứ, đội viên của chị cũng đều rất mạnh nên ban đầu mọi việc diễn ra suôn sẻ. Họ nhanh chóng tìm được tiến sĩ Z và mẫu huyết thanh.

Nhưng ai ngờ trên đường trở về, họ gặp phải một bầy chim sẻ tang thi. Khác với những loài chim khác, bầy sẻ này đã biến dị, mỗi con dài đến một hai mét, mỏ nhọn hoắt và rất hung dữ, thậm chí còn phun ra thịt thối để làm mờ tầm nhìn. Trận chiến kết thúc mà đội viên của họ không mất mát gì, nhưng chiếc trực thăng lại bị hư hại nặng, buộc phải hạ cánh khẩn cấp.

Chính tại thị trấn nhỏ mà vệ tinh hiển thị đã được dọn dẹp sạch sẽ ấy, họ lại gặp phải mối nguy hiểm lớn nhất kể từ khi tận thế bắt đầu.

Thị trấn không có nhiều tang thi, thậm chí chỉ có vài con, nhưng tất cả dân trong thị trấn đều là tang thi dị hóa cao độ, giữ nguyên hình dáng như người sống, sinh hoạt bình thường trong thị trấn. Đứng đầu bọn chúng là một tang thi vương không chỉ có dị năng mà còn cao lớn, cực kỳ đẹp trai.

Người đàn ông cao lớn khoác trên mình bộ âu phục đen tuyền, đôi giày da bóng loáng giẫm lên con đường sạch sẽ, dáng người thẳng tắp dựa vào chiếc SUV còn nguyên vẹn. Đôi mắt đen sâu thẳm phản chiếu ánh sao lấp lánh, đôi tay dài đeo găng tay da đen vuốt nhẹ lên gọng kính viền vàng trên sống mũi, đôi môi mỏng khẽ nhếch, toát lên vẻ quý tộc tao nhã.

Tô Lạc Lạc cùng đồng đội hoàn toàn không có sự đề phòng, suýt chút nữa bị tiêu diệt toàn bộ.

Trong khoảnh khắc nguy cấp, Tô Lạc Lạc không biết sức mạnh từ đâu mà cô có thể đẩy chị gái đang bảo vệ mình ra, lần đầu tiên sử dụng không gian để thực hiện dịch chuyển tức thời, di chuyển đến bên cạnh tang thi vương, kéo ngài cùng rơi vào không gian không thể chứa sinh vật sống.

Trước khi mất đi ý thức, cô chỉ nhớ những lưỡi dao không gian sắc bén đâm thẳng vào cô và tang thi vương. Khi tỉnh lại, toàn thân cô đã chìm trong một hồ nước trong veo.

Một pháp sư mặc áo lá cây và da thú cầm trượng, nhảy múa quanh cô, miệng lẩm bẩm những từ như “thanh tẩy”, “thức tỉnh”.

Tô Lạc Lạc còn chưa kịp định thần đã cảm nhận được một sức mạnh bí ẩn xâm nhập vào cơ thể, ngay sau đó cô thấy cả người đau đớn, bắt đầu sốt cao liên tục.

Pháp sư ngay lập tức dừng lễ thanh tẩy, mọi người xung quanh kinh ngạc nhìn cô, thông báo rằng cô đã thất bại trong lần thanh tẩy đầu tiên.

Ban đầu, Tô Lạc Lạc còn chưa hiểu ý nghĩa của việc thất bại trong lần thanh tẩy đầu tiên là gì. Khác với những câu chuyện xuyên không khác, dù có khó tin đến đâu, cô thật sự đã xuyên không, hơn nữa mọi người ở đây đều tưởng rằng cô chính là nguyên chủ.