Hôm sau.
Giản Vân Lam đặt đồng hồ báo thức, đúng 7 giờ đã dậy, cưỡi xe ba bánh chạy đến chợ bán thức ăn mua nguyên liệu.
“Thiếu gia, sao ngài phải tự mình đi chợ, chi bằng chúng ta bao cả khu chợ ngài chỉ việc mặc sức lựa chọn thôi?” Quản gia chân thành kiến nghị nói.
Giản Vân Lam: “…”
“Không được.”
Quản gia vẫn không hiểu!
Làm chủ quán ăn vặt cũng là một thú vui, điều thú vị nhất chính là cậu có thể dùng ánh mắt tinh tường của mình để tìm được nguyên liệu tươi ngon nhất, nấu thành món ăn khiến thực khách không thể ngừng thèm.
Giản Vân Lam quyết định, mỗi hai ngày sẽ đổi nhân hoành thánh một lần, tối nay vẫn làm nhân thịt heo.
Nhưng hôm nay không lại làm nhân thịt heo bắp, cậu muốn chọn loại thịt heo ngon nhất, chỉ dùng hành làm gia vị để tạo nên vị thịt chất tươi ngon nhất.
Chất lượng thịt heo rất quan trọng.
Sau khi vào chợ, Giản Vân Lam đi một vòng, cuối cùng dừng lại ở một quầy hàng:
“Thịt heo này bao nhiêu tiền một cân vậy?”
Trên quầy bài bán chân trước của con heo, thớ thịt đỏ trắng đan xen, từng lớp rõ ràng, cốt tủy vừa nhiều vừa trong; Giản Vân Lam thò tay ấn nhẹ một cái, thịt heo đàn hồi cực tốt, rất nhanh khôi phục như lúc ban đầu.
Quả đúng là nguyên liệu cao cấp được hệ thống Trù Thần cho cấp bậc “Lương”.
Hôm qua cậu không có thời gian, tìm khắp chợ chỉ thấy loại thịt heo cấp bậc bình thường, nhưng với kỹ năng nấu ăn full cấp của cậu thì loại thịt bình thường cũng được nấu thành món ngon khó cưỡng.
Không biết thịt heo cấp bậc “Lương” này sẽ mang đến cho cậu điều bất ngờ gì nhỉ?
“Mười lăm đồng một cân, đều là thịt heo tốt nhất của nông dân tự nuôi đấy.” Chủ quán xoa xoa tay, tươi cười giản dị, cũng không vì Giản Vân Lam mặc quần áo xinh đẹp đắt đỏ mà báo giá cao.
Giản Vân Lam hài lòng gật đầu:
“Tốt, tôi lấy hết.”
Chủ quán hoảng hốt, mua nhiều vậy á?!
Đây chính là số lượng lớn mà gia đình bình thường phải ăn trong mười ngày mới hết.
Sau khi chất đầy thịt heo lên xe ba bánh, Giản Vân Lam còn đi quanh chợ để tìm hành, gừng, tỏi.
Khi đang chuẩn bị rời đi, Giản Vân Lam đột nhiên nghe thấy một người phụ nữ trung niên đang kêu:
“Đi ngang qua dạo ngang qua ghé vào xem một cái! Tương ớt nhà làm, thơm ngào ngạt, bao ăn ngon?”
Tương ớt?
Giản Vân Lam dừng bước lại.
Cậu nhìn về hướng đó, hũ tương ớt mà người phụ nữ tay cầm trên tay thế mà có một vầng sáng tím nhạt!
Đó là tương ớt cấp “ưu tú” trong hệ thống Trù Thần!
Cậu lập tức quay đầu lại, đi đến trước mặt người phụ nữ hỏi: “Tương ớt bao nhiêu tiền một hũ ạ?”