Trở Thành Cha Nhân Vật Phản Diện, Bắt Đầu Nhận Nữ Chính Làm Con Nuôi

Chương 13: Nữ chính Liễu Tư Hàm

Giống như Lôi Đình, Liễu Tư Hàm cũng rất thiếu cảm giác an toàn. Bên trong cô bé là một trái tim đầy tổn thương, nhưng tất cả đều bị che giấu bởi vẻ ngoài xinh đẹp và vui vẻ. Không ai biết được những gì cô bé đang phải chịu đựng.

Không lâu sau khi Lâm Hàn bị đưa đi, một chiếc Bentley dừng lại bên đường. Bên trong xe, Tào Xuyên nhìn Liễu Tư Hàm qua cửa kính. Hắn ta vừa điều tra thông tin về cô bé và có ảnh của cô, nên nhận ra ngay lập tức.

Cô bé quả thực rất xinh đẹp, ngay từ nhỏ đã là một mỹ nhân. Hiện tại, dù mới chưa đầy mười ba tuổi, nhưng khi ngũ quan hoàn thiện, chắc chắn cô sẽ không thua kém bất kỳ nữ chính nào, thậm chí còn có thể vượt qua họ. Bộ đồng phục của trường tư thục càng tôn lên vẻ đẹp, váy đen, tất trắng và giày Pika.

Có câu nói: "JK, tất trắng, giày Pika, là công thức hoàn hảo cho một cô nàng đáng yêu!"

"Lão Tam", một lúc sau, Tào Xuyên lên tiếng.

"Ông chủ!" Vệ sĩ ngồi cạnh ghế lái vội vàng quay đầu lại, cung kính đáp lời.

"Cậu lặng lẽ theo dõi cô bé. Nếu cô bé gặp nguy hiểm, hãy mau chóng giải quyết. Nếu cô bé hỏi, cậu cứ nói như thế này..." Tào Xuyên vừa chỉ vào Liễu Tư Hàm vừa thấp giọng dặn dò vài câu.

Lão Tam gật đầu: "Hiểu rồi". Nói xong, hắn ta xuống xe và bám theo Liễu Tư Hàm mà không hỏi thêm bất kỳ lý do nào.

Liễu Tư Hàm sẽ gặp nguy hiểm sao? Cô bé mới chỉ 13 tuổi, được bạn bè, thầy cô và mọi người xung quanh yêu quý. Cô bé có vô số ưu điểm: xinh đẹp, lễ phép và học giỏi. Bản thân cô bé cũng chưa từng gặp phải bất kỳ nguy hiểm nào.

Tuy nhiên, mọi thứ đã thay đổi kể từ khi Lâm Hàn xuất hiện. Liễu Tư Hàm sẽ phải đối mặt với vô số nguy hiểm và rắc rối. Nói một cách khác, "khí vận chi tử" thực chất là một ngôi sao xui xẻo. Bất cứ nơi nào hắn ta đến, bất hạnh sẽ ập đến với mọi người, đặc biệt là những người thân thiết bên cạnh.

Có thể là công ty phá sản, cha mẹ bạn bè mắc bệnh hiểm nghèo, hoặc những cô gái xinh đẹp bị chuốc thuốc, thậm chí bị bắt cóc bởi những kẻ theo đuổi không thành. Dù sao đi nữa, một loạt các sự kiện bi thảm sẽ xảy ra. Nếu không, làm sao "khí vận chi tử" có thể thể hiện bản thân và trở thành anh hùng?

Cũng giống như Chung Tình Nhi đêm qua. Tào Chính Dương, tên công tử bột kia, đã theo đuổi Chung Tình Nhi nhiều năm, luôn là một kẻ bám đuôi si tình. Thế mà đột nhiên, hắn ta như phát bệnh dại, đánh đập và sỉ nhục cô thậm chí còn nói những lời lẽ cay độc. Thật khó tin! Đây chính là sức mạnh của vận rủi, cũng là sức mạnh của "sao chối".

Khi "khí vận chi tử" xuất hiện, những người xung quanh sẽ không gặp may mắn. Giống như Conan, đi đến đâu là có người chết ở đó.

Trong kịch bản, lần đầu tiên Lâm Hàn gặp nữ chính là để cứu cô. Thời gian đó đúng là hôm nay.

Trong lúc trò chuyện, Liễu Tư Hàm và bạn thân rẽ vào một con hẻm nhỏ.

Đi qua con hẻm nhỏ là một con phố ăn vặt, nơi các cô bé thường ăn tối.

"Chà, đúng là trường quý tộc có khác, đồng phục đẹp thật. Nhìn đôi chân thon thả kìa, hắc hắc hắc..."

Vừa bước vào hẻm, ba tên đầu vàng đang ngồi xổm hút thuốc bên đường huýt sáo buông lời trêu ghẹo.

Liễu Tư Hàm biến sắc, kéo tay bạn thân bước nhanh hơn, cố gắng lờ chúng đi.

Thấy hai cô bé không phản ứng, ba tên kia đứng dậy, nhanh chóng tiến đến chặn đường.

"Các người... muốn làm gì?", Liễu Tư Hàm mặt hơi tái, nhưng vẫn đứng chắn trước bạn mình, lùi lại hai bước.

"Tụi anh muốn làm gì à? Hắc hắc, bọn anh chỉ muốn trò chuyện, chơi bi-a, ăn lẩu với hai em thôi. Thế nào, các anh sẽ đưa hai em đi vui vẻ, đảm bảo sẽ khiến hai em sướиɠ mê.", một tên cười đểu cáng.

"Hắc hắc hắc...", những tên còn lại cũng cười theo, tiến gần đến hai cô bé.

Lần đầu tiên gặp phải tình huống này, Liễu Tư Hàm không khỏi luống cuống.

"Các người... đừng lại đây, nếu không tôi sẽ kêu cứu đấy..."

"Kêu đi, giọng em hay thế, hét lên càng khiến bọn anh phấn khích. Ha ha ha... Chết tiệt, chúng nó định chạy".

"Bắt lấy chúng!".

Liễu Tư Hàm kéo tay cô bạn đang run rẩy quay đầu bỏ chạy. Nhưng tiếc là, hai cô nữ sinh làm sao có thể chạy nhanh hơn ba tên côn đồ mười sáu, mười bảy tuổi.

Chúng nhanh chóng đuổi kịp.

Tuy nhiên...