Một dòng lệ thanh khiết chảy dài từ gương mặt nàng ta, càng làm nàng ta thêm vẻ yếu đuối rung động lòng người.
"Dục Vương điện hạ, ngươi cứ thiên vị Dung gia như vậy, không phải là không công bằng sao?" Lê Thành trầm giọng nói, chẳng lẽ gã nghĩ Lê gia dễ bị khi dễ như thế?
Tại sao lại như vậy?
Lê Hề Nặc có chút ngạc nhiên, nàng đã cố gắng tránh né những chuyện từng xảy ra, lần này thậm chí còn không phản kháng khi bị Dung Nhạc đẩy, tự mình rơi xuống nước, nhưng kết quả vẫn là Dung Nhạc được Dục Vương cứu. Có phải điều này có nghĩa là những chuyện mà nàng không muốn nhớ lại vẫn sẽ xảy ra? Vậy tất cả những gì nàng đã làm có ý nghĩa gì?
Lê Hề Nặc không tự chủ bắt đầu run rẩy, Lê Thư quay đầu lại nhỏ giọng hỏi: "Có chỗ nào không thoải mái sao?"
"Muội không sao đâu đại ca." Lê Hề Nặc đáp lại bằng một nụ cười nhợt nhạt.
Nàng chỉ là, chỉ là cảm thấy có chút mờ mịt về tương lai.
Nhìn thái độ của Dục Vương rõ ràng là muốn đứng về phía Dung gia, những người xung quanh thấy tình thế như vậy tự giác không dám đứng về phe nào, toàn bộ đều giữ im lặng.
Lúc này An Ninh quận chúa đột nhiên lên tiếng khiến mọi người chú ý.
"Dục Vương điện hạ, dù ngươi là Vương gia cũng không thể ở trước mặt mọi người mà bẻ cong sự thật như vậy chứ?"
Đột nhiên bị quấy rầy kế hoạch, Tề Minh Giác không vui mà nhíu mày đang muốn nói gì đó thì từ xa truyền đến giọng nói trầm thấp của một nam nhân.
“Tứ ca, ngươi cứ như vậy mà bao che cho nữ tử trong lòng mình khiến bổn vương rất tò mò về ý đồ của ngươi đấy!”
Cũng mặc một bộ trường bào màu huyền sắc, Tần Vương bước tới. Đầu tiên y hướng về phía Lê Thư liếc nhìn một cái, sau khi xác định người này không bị khi dễ, y mới thu hồi tầm mắt: “Thân là Vương gia, tứ ca làm việc chẳng lẽ chỉ dựa vào sở thích?”
Những lời này vừa ra khỏi miệng, thành công khiến Dục Vương đen mặt: “Tần Vương không phải phụ trách vấn đề an ninh của Lộc Minh Yến sao? Sao lại có thời gian rảnh đến đây?”
“Nghe nói nữ nhi của Tả tướng bị người đẩy xuống nước, bổn vương mới đến xem xét. Tứ ca cũng đừng quên, Tả tướng là quan viên nhất phẩm chính của Đại Chu.” Tề Minh Tuyên nói bằng giọng điệu bình thường nhưng khiến Tề Minh Giác tức giận đến mức dậm chân.
“Bổn vương biết!” Dục Vương nghiến răng nghiến lợi đáp trả. Tề Minh Tuyên đang cảnh cáo gã, nếu chỉ có một mình tả tướng ở đây gã tự nhiên có cách khiến Tả tướng không thể không chịu thiệt. Nhưng Tề Minh Tuyên lại cố tình chen vào khiến gã phải từ bỏ kế hoạch này.
Sau khi buông nữ tử trong lòng ra, Dục Vương lạnh lùng nói: “Nếu chuyện này các ngươi tự mình giải quyết được thì bổn vương sẽ không can thiệp nữa.” Nói xong gã quay người rời đi. Dù tạm thời gã không thể động vào Lê Thành và Tề Minh Tuyên, nhưng gã vẫn chưa buông tay đứa con của tả tướng kia đâu.
Dung Nhạc đứng tại chỗ, chỉ cảm thấy những ánh mắt xung quanh quét tới quét lui trên người mình. Dù trên người đã được khoác áo choàng do nha hoàn mang đến, nàng ta vẫn cảm thấy nóng rát.
Vì sao? Vì sao! Vì sao ngay cả Tần Vương cũng đứng về phía Lê Hề Nặc? Lê Hề Nặc rốt cuộc có gì hơn nàng ta mà đáng để nhiều người bảo vệ đến vậy?!
Dung Nhạc cúi đầu cắn chặt môi, trong lòng ngập tràn sự không cam lòng, nàng ta thật sự không cam lòng chút nào ——
Sau khi Dục Vương rời đi, Tề Minh Tuyên cũng không nán lại lâu, chỉ đơn giản nói vài câu với Lê Thành rồi mang theo người rời đi.
Lê Thành suy nghĩ mãi cũng không hiểu nổi hành động của Tần Vương. Ông và Tần Vương cơ bản không có mối quan hệ gì, tại sao Tần Vương lại đặc biệt đến đây để giải vây cho họ?
“Có thể nào là vì Hề Nặc không?” Tả tướng phu nhân mang trà ngon tới cho Lê Thành.
“Nàng nói vậy là sao?”
“Tần Vương khi đến, đã liếc nhìn về phía Hề Nặc vài lần,” tả tướng phu nhân khẽ cười che miệng, “Không chừng là đã để ý đến Hề Nặc của chúng ta.”
Vì Hề Nặc sao?
Lê Thành cúi đầu nhìn hoa văn trên chén trà, nếu thật sự là vì Hề Nặc thì lúc nãy sẽ có nhiều cách giải quyết khác.
Lê Thư vừa trở lại chính sảnh của Lộc Minh Yến thì đột nhiên nghe thấy âm thanh vui sướиɠ của 1314 vang lên:
[Ký chủ, điểm cốt truyện “Nam chủ giúp nữ chủ giải vây” đã hoàn thành, khen thưởng 500 tích phân và một lọ Huyễn Nhan đan.]
Trong lòng 1314 tràn đầy niềm vui sướиɠ khó có thể che giấu. Chỉ mới mười lăm phút trước thôi nó còn nghĩ rằng nhiệm vụ lần này chắc chắn sẽ thất bại. Ai ngờ cốt truyện cuối cùng lại quay ngoắt giúp ký chủ hoàn thành được điểm cốt truyện, nhiệm vụ cốt truyện cũng nhờ đó mà thúc đẩy được 30%. Điều này thực sự khiến nó kinh ngạc và phấn khích.
[Huyễn Nhan đan là gì? Sao lần này phần thưởng lại nhiều hơn hẳn lần trước?] Lê Thư thắc mắc. Trước đây, mỗi lần hoàn thành điểm cốt truyện hắn chỉ được thưởng 100 tích phân, lần này hắn khá bất ngờ khi nhận được phần thưởng lớn hơn nhiều.
[Huyễn Nhan đan là một loại đan dược có khả năng thay đổi dung mạo của người sử dụng trong thời gian giới hạn là 72 giờ. Mỗi khi ký chủ hoàn thành một cốt truyện điểm phần thưởng sẽ ngày càng nhiều hơn. Hiện tại, ký chủ đang ở trong một thế giới cơ sở, nên phần thưởng tương đối nhỏ. Nhưng nếu tiến vào thế giới cao cấp hơn, phần thưởng sẽ càng phong phú hơn nữa. Dĩ nhiên, thế giới cấp bậc càng cao, nhiệm vụ cũng sẽ khó khăn hơn.]