Sau Một Sai Lầm, Ta Bị Ràng Buộc Với Hệ Thống Hồng Nương

Quyển 1 - Chương 1: Bạo quân chí ái

Ánh sáng ban mai dần dần len lỏi vào căn phòng, bên trong không gian tối tăm đôi khi vang lên vài tiếng ho khan khẽ khàng. Ngoài cửa có hai nha hoàn đang đứng gác, gương mặt đầy vẻ lo lắng.

"Đại phu sao vẫn chưa đến? Đại thiếu gia không cho chúng ta vào, mà tướng gia lại không có ở nhà. Ngươi nghĩ xem, liệu đại thiếu gia có...?"

Cô hầu còn lại nhanh chóng ngắt lời: "Suỵt, đừng nói bậy. Đại thiếu gia có phúc lớn mệnh lớn, Tiểu Đào, ngươi đừng có nói những lời xui xẻo như vậy."

"Đúng, là ta lỡ lời, tỷ tỷ đừng trách." Tiểu Đào giả vờ tự đánh vào miệng mình vài cái, nhưng trong ánh mắt lại lóe lên sự không đồng tình. Ai trong phủ này mà không biết rõ tình trạng của đại thiếu gia, chỉ có hai đứa ngốc như họ là vẫn tin vào những lời an ủi của đại phu, nghĩ rằng đại thiếu gia còn có thể khỏe lại.

Bên ngoài có tiếng xì xào nhỏ to, mặc dù không ồn ào nhưng Lê Thư trong phòng vẫn nghe thấy rõ ràng. Hắn ngồi trên giường, khuôn mặt không chút biểu cảm, trong đôi mắt chỉ toàn là sự lạnh lẽo. Ai mà đột ngột phát hiện mình mất hết ngàn năm tu vi, thân thể yếu ớt đến mức có thể qua đời bất cứ lúc nào, thì sắc mặt cũng chẳng thể nào tốt nổi.

[Ta... Ta có thể giải thích! Thật đấy!] 1314 co rụt lại trong góc, run lẩy bẩy. Nó thật sự không ngờ rằng mình lại gặp tai họa lớn như thế khi trói định ký chủ thứ hai.

1314, với thành tích ưu tú từ Học viện Hệ thống tốt nghiệp, vốn tưởng rằng sẽ có thể làm nên chuyện lớn, không ngờ ngay nhiệm vụ đầu tiên đã bị bầm dập. Khó khăn lắm mới có cơ hội sửa sai, vậy mà lại trói nhầm ký chủ. Đã vậy, ký chủ mới này còn vừa thoát ra từ biển máu và núi thây, thật là số phận bi thảm cho một hệ thống như nó.

[Ngươi có thể nói cho ta biết, rốt cuộc chuyện này là thế nào không?]

Trước khi bị hệ thống kéo đến thế giới này, Lê Thư đang bận đối phó với vô số kẻ ám sát. Một đám tu sĩ không biết từ đâu nghe tin hắn đang bế quan liền lũ lượt kéo đến hòng đoạt mạng hắn. Thủ đoạn của bọn chúng cực kỳ âm độc, hết nhóm này đến nhóm khác nối tiếp nhau tấn công. Làm Lê Thư buộc phải tạm dừng quá trình đột phá của mình để giải quyết bọn chúng trước.

Khi bị hệ thống kéo đi, Lê Thư đã gϊếŧ đến đỏ cả mắt, sát khí ngùn ngụt, lý trí gần như tan biến hoàn toàn. 1314 vừa đưa hắn vào không gian hệ thống liền nhận ra rằng mọi chuyện đã trở nên nghiêm trọng, nhưng khế ước đã ký, không còn cách nào quay lại nữa.

1314 cố gắng run rẩy giải thích mọi chuyện từ đầu đến cuối. [Ký chủ, tình hình là như vậy...]

[Ngươi nói vậy, tức là ngươi đã cứu ta một lần?] Lê Thư hơi nheo mắt suy tư. Ký ức của hắn từ lúc đang gϊếŧ đỏ mắt đến khi bước vào thế giới này hoàn toàn đứt quãng. Hắn không hề có chút ấn tượng nào về sự hiện diện của vật nhỏ trong đầu mình, vậy thì, lời nói của nó có đáng tin không?

[Không... Không phải vậy...] 1314 lắp bắp, bản năng cầu sinh khiến nó không dám nhận công lao về mình. [Dù không có ta, ký chủ cũng có thể tự thoát khỏi nguy hiểm.]

[Thật vậy sao? Nếu đúng như thế, làm thế nào để ta trở về?] Dù đã đạt đến cảnh giới cửu vĩ, Lê Thư vẫn không có cách nào phá vỡ rào cản thế giới. Hắn không hiểu làm thế nào mà thứ nhỏ bé trong thức hải mình lại có thể đưa hắn an toàn vào một thế giới khác mà không gặp bất kỳ trở ngại nào.

[Chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ, ký chủ mới có thể trở về thế giới ban đầu.] 1314 đáp với giọng điệu đầy lo lắng.

Quả nhiên, Lê Thư biết ngay sự việc không đơn giản như vậy. Làm gì có chuyện "bánh từ trên trời rơi xuống" tốt lành đến thế.

[Nói đi, nhiệm vụ là gì?]

[Ký... ký chủ, nhiệm vụ rất đơn giản,] 1314 nuốt khan một ngụm nước miếng, thật cẩn thận liếc nhìn ký chủ, thấy hắn không biểu lộ cảm xúc gì rõ ràng, nó đành tiếp tục nói: [Chỉ cần ngài giúp nam chính với nữ chính kết duyên, để họ có thể hạnh phúc bên nhau là xong.]

[Nếu đã là nam nữ chính, sao còn cần ta phải làm mai?] Lê Thư đặt câu hỏi. Ở thế giới ban đầu, anh đã gặp nhiều nam nữ chính với số phận định sẵn. Cho dù trên đường có gặp phải bao nhiêu khó khăn, cuối cùng họ vẫn luôn vượt qua và có cái kết viên mãn. Nếu vậy thì sao còn cần đến một người như anh để se duyên?

Nghe thế, 1314 chỉ biết cười khổ: [Theo lý thuyết, nếu mọi chuyện diễn ra theo đúng cốt truyện, thì chúng ta sẽ không cần can thiệp. Nhưng mọi chuyện không phải lúc nào cũng suôn sẻ. Ở một số tiểu thế giới, vì lý do nào đó mà những nhân vật quan trọng lại gặp tai nạn hoặc qua đời trước khi vai trò của họ hoàn thành, khiến cho cốt truyện không thể phát triển như bình thường. Những tiểu thế giới mà chúng ta tiến vào thường đang rất bất ổn, chỉ cần xảy ra một chút vấn đề nhỏ cũng có thể gây ra sự rối loạn lớn trong vận hành của thế giới đó. Nghiêm trọng hơn, tiểu thế giới có thể sụp đổ hoàn toàn.]

[Lúc này, chúng ta cần phải ra tay. Hệ thống sẽ dẫn dắt ký chủ tiến vào những tiểu thế giới có khả năng tan vỡ, nhập vào nhân vật phụ đã qua đời, hoàn thiện cốt truyện và đảm bảo thế giới có thể tiếp tục vận hành bình thường. Vì ta là hệ thống Hồng Nương, nên ký chủ sẽ phải đảm nhận những nhân vật có mâu thuẫn tình cảm nhất định với nhóm vai chính. Cuối cùng, dưới sự ảnh hưởng và can thiệp của ngài, các vai chính sẽ có được kết thúc hạnh phúc.]

[Thế nếu nhiệm vụ không hoàn thành thì sao?]

[Nếu nhiệm vụ thất bại, hệ thống sẽ khởi động lại kế hoạch. Để bảo vệ tiểu thế giới, hệ thống sẽ buộc phải quay ngược thời gian và bắt đầu lại nhiệm vụ. Tuy nhiên, điều này sẽ gây ra hậu quả rất lớn. Nếu lặp lại quá nhiều lần, ký chủ rất có thể sẽ bị tiểu thế giới đồng hóa và cùng với nó đi đến diệt vong.]

Giọng 1314 chùng xuống, lạnh lẽo. Nó vẫn còn nhớ rất rõ, ký chủ đầu tiên mà nó lựa chọn cẩn thận đã bị mắc kẹt trong vòng luân hồi của một tiểu thế giới, cuối cùng mất đi hoàn toàn. Mà nó, sau rất nhiều khó khăn mới có thể trở lại không gian Chủ Thần, có được cơ hội thứ hai.

Lần này chính là cơ hội cuối cùng của nó. Nếu ký chủ này cũng giống như người trước đó, nó sẽ không còn lựa chọn nào khác ngoài việc bị đưa trở lại lò luyện chế. Thậm chí, có lẽ nó còn không có cơ hội để làm lại từ đầu.

Vì vậy, lần này chỉ có thể thành công.

[Ký chủ, sau khi hoàn thành nhiệm vụ, ngài sẽ nhận được phần thưởng tương ứng. Ngoài ra, ngài cũng có thể trở lại thế giới ban đầu với trạng thái toàn thịnh, thậm chí vượt qua hàng rào giới hạn, đạt đến cảnh giới mà ngài mong muốn.]

Nghe những lời cuối cùng, biểu cảm vốn dĩ điềm tĩnh của Lê Thư thoáng thay đổi. Đồng tử hắn co lại, không thể phủ nhận rằng hệ thống tự xưng là 1314 này vừa chạm đúng vào điểm yếu của hắn. Hắn đã dừng lại ở một cảnh giới rất lâu, nếu không vì điều đó hắn đã không quyết định bế quan. Để rồi sự xâm nhập bất ngờ của kẻ thù suýt khiến hắn tẩu hỏa nhập ma.

Lê Thư khép mắt, che giấu đi những cảm xúc đang cuộn trào trong lòng. Dưới ánh mắt lo lắng của 1314, hắn từ từ gật đầu: [Được.]

1314 thở phào nhẹ nhõm. Ký chủ đã đồng ý, nghĩa là thử thách khó khăn nhất đã vượt qua. Trước khi bắt đầu nhiệm vụ lần này, nó đã chuẩn bị kỹ càng và tham khảo kinh nghiệm từ nhiều tiền bối. Nó tin tưởng rằng, chỉ cần ký chủ quyết tâm, lần này chắc chắn sẽ không thất bại nữa.