Mia không nghĩ tới sau khi tỉnh lại cậu sẽ nhìn thấy cảnh tượng này.
Thi thể quái vật chồng chất như núi, rừng rậm tràn ngập mùi máu tươi, bên cạnh là đồng đội đang căng thẳng...
Nghĩ đến ngày tháng liều mạng vượt qua thử thách tích góp từng điểm của mình, khóe môi Mia hơi cong lên, cậu dẫm lên xúc túc bên chân, con ngươi màu vàng lại không hề có chút ý cười nào: "Hệ thống, ra đây giải thích một chút đi."
Cậu vừa mới tốn 1 tỷ điểm để đổi cơ hội sống lại. Và đây là thế giới mà nó cho cậu sống lại?
Ngày thường hệ thống ồn ào nay lại yên tĩnh như gà. Mia hít sâu một hơi, cậu không đi tính sổ với hệ thống liền, đôi mắt màu vàng nhìn cảnh vật xung quanh.
Giấu giếm cậu cũng được, chỉ cần gϊếŧ sạch boss lớn boss nhỏ trong đây là có thể vượt qua thế giới này rồi.
Mia là một người tuân theo nguyên tắc để bản thân đau khổ một mình không bằng để mọi người đau khổ cùng mình, cho nên cậu quyết định tạo một vài phiền toái nho nhỏ cho hệ thống chủ.
Cậu vừa xác định mục tiêu khả nghi xung quanh vừa dẫm lên xúc tu như một món đồ chơi.
Chờ xúc tua ở dưới chân mềm đi, Mia thay đổi vị trí rồi tiếp tục dẫm đạp. Đột nhiên cậu nghe được tiếng kêu rên phát ra từ phía dưới.
Cậu muốn cúi đầu xem thì giọng nói của người phụ nữ vang lên từ phía sau: “Bệ hạ, xin ngài suy nghĩ lại. Nếu bỏ quan chấp chính ở lại đây, tình hình của chúng ta cũng sẽ không tốt hơn là bao.”
Giọng điệu của đối phương vô cùng gấp gáp.
Mia xong đầu nhìn lại, là một người phụ nữ phương Tây tầm 30 tuổi với mái tóc màu đỏ.
“Quan chấp chính tội không đáng để tha thứ nhưng bây giờ người hộ tống ngài không đủ, chi bằng chờ sau khi ngài trở về an toàn rồi tiếp tục trị tội hắn?” Giọng điệu của cô có phần vội vã.
Mia nghĩ, có lẽ người này đang đi theo cốt truyện.
Nhưng cậu đã muốn phá huỷ cốt truyện này rồi cho nên cậu cũng không có hứng thú ở đây với bọn họ.
Lúc Mia đang chuẩn bị rời đi, đột nhiên có một nguồn sức mạnh vô hình khống chế cậu quay về, đôi mắt thờ ơ nhìn người phụ nữ tóc đỏ, miệng phát ra một loại ngôn ngữ xa lạ: “Tên trùng tộc này vô dụng như vậy, chết không đáng tiếc.”
Vừa dứt câu, chân cậu không khống chế được mà dẫm mạnh lên, tiếng kêu rên trầm thấp vang lên từ phía dưới.
Mia rất ghét cảm giác bị khống chế, đôi mắt giống như mắt mèo của cậu trợn tròn lên, răn năng sắc nhọn cắn vào lưỡi. Trong lúc cậu định giải trừ khống chế, bên tai đột nhiên vang lên âm thanh máy móc xa lạ.
Âm thanh lần này khác với âm thanh trong những lần bắt đầu trò chơi của hệ thống. Ngược lại âm thanh này lại vô cùng cứng nhắc.
[Chúc mừng người xuyên không đã liên kết với hệ thống bạo quân.]
[Thân phận trước mắt của người xuyên không: Bạo quân trùng tộc.]
[Nhiệm vụ: Thu nhập giá trị tàn bạo (giá trị tàn bạo đạt mức cao nhất có thể thực hiện ba nhiệm vụ của người xuyên không, giá trị tàn bạo hiện có: 0.1%).]
[Kết thúc hướng dẫn, mong người xuyên không tự mình tiến hành nhiệm vụ.]
…
Trước mặt Mia xuất hiện giao diện nhiệm vụ, bên trong miêu tả chi tiết nội dung cốt truyện.
“Tại sao tôi chết?”
Nhìn chằm chằm vào giao diện thông tin cá nhân của mình hiện lên dòng chữ [Liên kết với hệ thống sau khi chết trong bão thời gian], cậu nghiến răng nghiến lợi.
Trong lòng Mia không ngừng giơ ngón giữa với hệ thống chủ. Sau đó cậu thở ra một hơi.
Bỗng nhiên vật mềm mại dưới chân cậu đột nhiên giật giật.
Mia mới nhớ tới lúc cậu bị hệ thống khống chế có nghe được tiếng kêu rên. Đôi mắt mèo màu vàng rực rỡ nhìn xuống, lúc này cậu mới phát hiện bản thân đang dẫm lên một người đàn ông cao lớn vai rộng eo thon.
Bên phần eo của đối phương có một vết thương sâu tới mức có thể thấy được xương cốt bên trong. Có vẻ như hắn đã quen với việc này cho nên vẫn luôn chịu đựng, mặc cậu dẫm đạp.
Đột nhiên trong đầu cậu xuất hiện một ý nghĩ.
Đây là một cuốn tiểu thuyết sản văn, trọng sinh, tương lai. Cuốn tiểu thuyết này cũng có miêu tả đại khái nhân vật bạo quân trùng tộc này.
Có thể nói, chỉ cần là nhân vật có lời thoại đều đã bị cậu đắc tội hết rồi. Bởi vậy cậu mới không thể sống quá ba chương.
Lúc này Mia mới phát hiện ác ý của hệ thống. Nhân vật có giá trị thù hận cao như vậy, nếu qua ba chương mà cậu chết trước khi kiếm đủ giá trị tàn bạo, thế là tất cả công sức của cậu đều đổ sông đổ biển.