Nhan Sắc Của Phản Diện Đạt Đến Đỉnh Cao

Chương 26

Địch Chi Nam rõ ràng đang kɧıêυ ҡɧí©ɧ cậu ta.

Nhận được sự đáp lại từ Địch Chi Nam, Chu Nhạc Dương ngây ngô cười ngốc nghếch một hồi, rồi mới nhận ra biểu cảm của Diệp Bạch Đồng: "Bạch Đồng, sao mặt cậu trông khó coi thế? Không khỏe à?"

Diệp Bạch Đồng miễn cưỡng nở một nụ cười: "Không có gì, chỉ là tối qua không ngủ ngon thôi."

Không lâu sau, Tư Tòng Cảnh bưng ra một bát cháo hải sản và một đĩa đồ ăn nhỏ đặt trước mặt Địch Chi Nam: "Nếm thử đi, nếu không đủ thì trong bếp vẫn còn."

Bát cháo hải sản không quá đặc, tôm có màu sắc tươi sáng, những hạt gạo trắng mịn đều căng tròn, lẫn vào một chút màu xanh, tỏa ra mùi hương quyến rũ.

Địch Chi Nam múc một muỗng cháo, chưa kịp đưa lên miệng thì nghe thấy một âm thanh "ục ục" phóng đại bên tai.

Vương Tử Tuyên lúc này đã đặt bánh mì xuống, duỗi dài cổ ra, suýt nữa thì mắt cô ấy đã dán vào bát cháo.

"Muốn ăn không?" Địch Chi Nam hỏi.

Vương Tử Tuyên gật đầu được nửa chừng, rồi lập tức lắc đầu, động tác mạnh đến mức suýt vẹo cổ, cô ấy vội vàng nhấc miếng bánh mì trước mặt lên và nhanh chóng nhét vào miệng, vừa nhét vừa nói không rõ lời: "Không, bánh mì này ngon lắm."

Địch Chi Nam quay đầu lại, vừa lúc thấy Tư Tòng Cảnh thu hồi ánh nhìn.

Ăn sáng xong, buổi phát sóng trực tiếp bắt đầu.

Ngay lập tức, những người hâm mộ đã chờ đợi từ lâu ùn ùn đổ vào, trong đó có 40% người vào phòng phát sóng trực tiếp của Địch Chi Nam.

[Lại là một ngày nữa thưởng thức nhan sắc của Nam Bảo.]

[Cuối cùng cũng đợi được cậu! Nam Bảo của tôi! Tại sao tổ chương trình không phát sóng 24/24? Tôi rất muốn biết đêm đầu tiên giữa Nam Bảo và sếp Tư đã xảy ra chuyện gì.]

[Thấy Nam Nam vẫn còn nguyên vẹn là tôi yên tâm rồi, phòng bên kia đã bắt đầu viết truyện đồng nhân về sếp Tư x Nam Nam, làm tôi hoảng hồn.]

[Tôi phản đối! sếp Tư tuy tốt, nhưng tôi vẫn thích Dương Dương hơn, Dương Dương ngọt ngào biết bao!]

[Tôi thì chọn đạo diễn =)))]

[Các chị em quá bảo thủ rồi, tránh ra hết đi, tôi ủng hộ tôi x Nam Nam! Nam Nam yêu tôi!]

......

Người dẫn chương trình mỉm cười bước ra, “Bây giờ, mời mỗi nhóm cử một thành viên lên rút thăm chọn tuyến đường hôm nay. Sau khi xác định tuyến đường, chương trình sẽ không cung cấp phương tiện di chuyển, nhưng các vị có thể sử dụng bất kỳ phương tiện nào để đến đích và thực hiện check-in.”

“Sau khi nhận được huy hiệu check-in, chúng ta sẽ tập trung lại đây. Chúng tôi sẽ phân chia chỗ ở và thức ăn tối nay dựa trên thứ tự đến nơi.”

“Mọi người đã hiểu rõ quy tắc rồi chứ? Bây giờ hãy xem các tuyến đường.”

Ba tuyến đường hiển thị trên bản đồ, với đích đến lần lượt là làng, trang trại, và nhà thờ. Độ dài của ba tuyến đường trông có vẻ tương đương, trong đó tuyến hai và ba có khoảng một phần ba đoạn đường trùng nhau.

Tuyến một là con đường bằng phẳng dẫn thẳng đến đích, tuyến hai là trang trại trên đỉnh núi, tuyến ba có gần một nghìn mét đường mòn giữa núi.

Sau khi xem xong, mọi người đều đã có kế hoạch riêng trong đầu.

Chu Nhạc Dương nói: “Chị Trình, chị đi rút thăm đi.”

Trình Tĩnh Vũ liên tục xua tay, “Không được đâu, cậu xem chương trình trước đây của tôi rồi mà, tay tôi đen lắm, muốn tránh gì là sẽ gặp ngay cái đó. Để Diệp Bạch Đồng đi đi, cậu ấy may mắn lắm.”

Diệp Bạch Đồng giả vờ từ chối, “Vận may của tôi cũng không tốt lắm, hay là để Chu Nhạc Dương đi.”

Chu Nhạc Dương nhìn thấy Địch Chi Nam đã đứng trên sân khấu, ánh mắt không thể rời đi, “Được thôi.”

Diệp Bạch Đồng khẽ nhăn mặt, không dấu vết lườm Địch Chi Nam một cái.

Cảnh này không thoát khỏi tầm mắt của Địch Chi Nam. Cậu mỉm cười, khẽ gật đầu với Diệp Bạch Đồng, khiến cậu ta càng khó chịu.

Dù Diệp Bạch Đồng nhanh chóng kiềm chế lại biểu cảm của mình, nhưng cảnh cậu ta lườm Địch Chi Nam đã bị máy quay cận cảnh ghi lại, ngay lập tức, phòng live stream bùng nổ.