Động tác vẽ bùa chú của nàng cũng càng lúc càng nhanh đến khi nét hoa văn cuối cùng được hoàn thiện.Hoa văn trên giấy bùa phát ra ánh sáng, Nhạc Thanh Anh đưa đôi mắt phượng xinh đẹp nhìn chằm chằm lá bùa đầu tiên do nàng tự tay vẽ một lúc không rời mắt.
Vẽ bùa đơn giản như thế này thôi sao? Nàng còn tưởng nó sẽ vô cùng rắc rối và phiền phức chứ.
Suy nghĩ này của Nhạc Thanh Anh vừa lóe lên, một thứ gì đó tựa như chất lỏng từ mũi nàng chảy ra.
Nàng cúi đầu đưa tay quẹt mũi. Là máu!
Nhạc Thanh Anh: "..."
Xem ra nàng đã đánh giá cao bản thân rồi. Quả nhiên, không phải ai cũng có thể vẽ bùa được.
Sau khi vẽ xong lá bùa đầu tiên, ngoài việc bị chảy một chút máu mũi ra thì cơ thể không xuất hiện vấn đề gì.
Cộng thêm tình cảnh khốn khó cần linh thạch để cứu vớt cuộc sống, nàng lập tức hăng hái vẽ tiếp.
Vẽ xong lá bùa thứ hai mươi, cơ thể Nhạc Thanh Anh không trụ nổi nữa, ngất lăn ra bàn.
Lý do Nhạc Thanh Anh ngất đi là bởi nàng tiêu hao linh lực thần thức quá nhiều trong một thời gian ngắn nên mới ngất đi dễ dàng như thế.
Nhạc Thanh Anh vẽ xong hai mươi lá bùa đầu tiên thì ngất, tới khi tỉnh lại nàng tiếp tục chấn chỉnh lại tinh thần chăm chú luyện vẽ bùa.
Bùa Nhạc Thanh Anh vẽ đều là những bùa đơn giản cấp bậc thấp dễ thấy như: Bùa ẩn thân, bùa cách âm, bùa truyền âm, bùa thần tốc, bùa tụ linh, bùa hộ mệnh…
Và tất cả những loại bùa này đều xuất hiện trong trí nhớ của nàng hoặc là trong những cuốn sách luyện phù chú nàng vừa mua.
Nhạc Thanh Anh sau khi vẽ được kha khá bùa chú nhìn ổn áp chất lượng hơn lần đầu tiên, nàng liền tự tay dán bùa lên người mình để kiểm tra xem bùa có tác dụng hay không.
Nhạc Thanh Anh nhớ rằng trong cuốn tiểu thuyết nàng xuyên vào này, có nhắc đến tác dụng của lá bùa thần tốc nàng vừa vẽ xong là dùng để giúp con người chạy nhanh như gió.
Sau khi dán bùa thần tốc lên người được một lúc, Nhạc Thanh Anh không thấy chuyện gì xảy ra, đoán là lá bùa này đã không thành công.
Nhưng nàng cũng không hề thất vọng, bởi theo như nguyên tác, dù là đệ tử thân truyền của Phù Thanh Tông danh tiếng lẫy lừng trong việc vẽ bùa chú cũng không thể vẽ bùa thành công trong ngày đầu tiên học vẽ.
Nên thất bại của nàng hiện tại là vô cùng bình thường.
Nhạc Thanh Anh đưa tay lên muốn xé lá bùa xuống, nhưng ngón tay thon nhỏ tinh tế còn chưa chạm tới vị trí dán lá bùa thì đôi chân nàng bỗng nhiên mất khống chế mà lao ra ngoài như tên bắn.
Nhạc Thanh Anh không thể điều khiển đôi chân mình dừng lại, cả người cứ lao về phía trước, đâm thẳng vào cửa ra vào phòng trọ làm hỏng nguyên một mảng lớn.
Nhạc Thanh Anh: "..."
Thể chất của tu sĩ khác hẳn người bình thường. Cho dù va mạnh vào cửa tạo ra một lỗ thủng lớn, cơ thể vẫn không cảm thấy quá mức đau đớn.
Nhạc Thanh Anh chống tay đứng dậy, đôi mắt phượng xinh đẹp nhìn về phía lá bùa thần tốc đã mất đi hiệu lực đang nằm trên mặt đất.
Thành công, nàng vẽ bùa thành công rồi!
Đang vui mừng vì cuối cùng nàng cũng đã có thể vẽ bùa thành công trong ngày đầu tiên luyện vẽ.
Thì đúng lúc này, chủ khách điếm theo tiếng động lớn tìm đến, giọng nói vừa ngỡ ngàng vừa tức giận truyền đến bên tai nàng:
“Có chuyện gì xảy ra ở đây vậy? Cánh cửa của ta sao lại thành ra như này?”
“Xin lỗi ông chủ, ta sẽ đền tiền sửa chữa cửa cho ông.” Nhạc Thanh Anh vừa áy náy vừa chột dạ đưa mắt thấp thỏm nhìn chủ trọ đang thắc mắc không hiểu chuyện gì xảy ra ở đây.