Xuyên Sách: Tiểu Sư Muội Là Đại Thiên Tài

Chương 3

Nguyên chủ là đệ tử thân truyền của chưởng môn, thủ tục xin rời khỏi tông môn cần phải có sự đồng ý của Chung Tiên Hồng.

Nên sau khi Nhạc Thanh Anh xin rời Phù Thanh Tông, rất nhanh Chung Tiên Hồng đang tham gia đại hội tuyển chọn đệ tử đã nhận được tin tức gửi đến từ trưởng lão quản lý của Ngự Sử Đường.

Từ sau khi nhận Nhạc Thanh Anh làm đệ tử, Chung Tiên Hồng vẫn luôn bế quan tu luyện chưa gặp lại nàng nên cũng không có quá nhiều ấn tượng.

Hắn chỉ nhớ đơn giản là 3 năm trước mình có nhận một cô bé được đưa về từ Nhân giới làm đệ tử, nên trong lòng Chung Tiên Hồng nghĩ rằng nàng do không chịu được áp lực của việc tu luyện nên mới muốn rời khỏi Phù Thanh Tông.

Cứ như vậy, Chung Tiên Hồng không suy nghĩ nhiều trực tiếp phản hồi lại bùa truyền âm của trưởng lão Ngự Sử Đường đồng ý cho Nhạc Thanh Anh rời khỏi Phù Thanh Tông.

Nhạc Thanh Anh sau khi hoàn thành thủ tục rời khỏi Phù Thanh Tông còn nhận thêm được 200 linh thạch hạ phẩm và 30 lượng bạc do nguyên chủ trước kia làm nhiệm vụ.

Nên hiện tại trong tay nàng có tổng cộng hơn 300 linh thạch hạ phẩm và 50 lượng bạc, Nhạc Thanh Anh tính toán rời khỏi địa bàn của Phù Thanh Tông rồi sẽ kiếm một nơi rừng chân cho tương lai.

Thành Phù Vân.

Vừa đặt chân xuống núi chính là thành Phù Vân nổi tiếng của Tu chân giới ở đại lục Huyền Thiên, nơi đây náo nhiệt tấp nập vô cùng có thể so sánh với kinh đô sầm uất của một nước lớn nào đó ở Nhân giới.

Nhạc Thanh Anh cầm trong tay một chiếc túi vải nhỏ màu trắng ngà, bên trong có 200 viên linh thạch hạ phẩm và 30 lượng bạc nàng vừa mới nhận được từ Ngự Sử Đường của Phù Thanh Tông.

Từ trên đỉnh núi của Phù Thanh Tông đi xuống thành Phù Vân, Nhạc Thanh Anh đã tiêu hao mất hơn một canh giờ.

Bây giờ cái bụng của nàng đói meo đói mốc, Nhạc Thanh Anh muốn tìm thứ gì đó để lấp đầy cái bụng đói trống rỗng của mình.

Nhạc Thanh Anh vừa đưa tay xoa bụng vừa đưa đôi mắt phượng kiều diễm nhìn xung quanh thì thấy có một quầy hàng bán bánh bao gần đó, nàng liền nhanh chân đi đến hỏi chủ quán mua vài cái bánh bao ăn lót bụng.

“Chủ quán bao nhiêu tiền một cái bánh bao vậy?”

“5 lượng bạc một cái không nhân, 7 lượng bạc một cái nhân rau củ, và 10 lượng bạc một cái nhân thịt. Tiểu cô nương, muốn mua loại nào?”

Chủ quán là một bà lão với mái tóc bạc trắng nhìn khoảng 70 tuổi nhưng vẫn còn rất minh mẫn và tỉnh táo trong việc buôn bán.

Nhạc Thanh Anh xét về độ kích thước của bánh bao chay không nhân và bánh bao nhân rau củ và thịt thì chênh lệch nhau không quá lớn.

Suy ra trong bánh bao có nhân rau củ hoặc thịt chỉ có một chút xíu nhân nên tính ra 8 - 10 lượng bạc một cái sẽ là khá đắt đỏ.

Nhạc Thanh Anh thầm nghĩ, một cái bánh bao nhân rau củ với giá 8 lượng bạc đã cắt cổ rồi, mà bánh bao chay cũng không rẻ.

Không hổ danh là thành Phù Vân một trong những ngôi thành lớn nổi tiếng về độ xa hoa và đắt đỏ nhất nhì giới Tu chân của đại lục Huyền Thiên.

“Bán cho ta một cái bánh bao không nhân.”

Tuy giá bánh bao khá cao nhưng hiện tại không ăn nàng sẽ đói chết mất, nên Nhạc Thanh Anh chỉ còn cách cố gắng nặn ra một nụ cười cho như là rạng rỡ đáp lời bà lão bán bánh bao đang đứng trước mặt nàng.

“Được, một bánh bao chay không nhân có giá 5 lượng bạc.”

Bà lão bán bánh bao cũng mỉm cười vui vẻ, nhanh chóng lấy ra một cái bánh bao chay không nhân đưa cho Nhạc Thanh Anh.