Chương 18: Con mèo nhỏ? tiểu bạch
Phượng Minh của Hỏa Vũ lại lần thứ hai vang lên, lần này tất không có tạo thành choáng váng, Tiểu Quỳ lần hai phẫn nộ muốn bắt Tiểu D ra xông về phía ta. Không hổ là mô hình tiểu boss trí tuệ a! Biết có một tế ti như ta ở đây, Tiểu D là hoàn toàn không lo lắng. Đáng tiếc chỉ có một mình Tiểu D ngăn cản nàng ta, có vẻ có chút mất sức, nhưng Tiểu D thủy chung đều che ở phía trước nàng, không cho nàng tới gần ta.“Quang mang chi nhận.” Ta cũng không thể biểu hiện quá yếu, cho dù công kích của quang hệ là toàn bộ yếu nhất trong công kích, nhưng ta thế nhưng đang dùng nhược điểm công kích, công kích hiệu quả xong gấp bội lần, hơn nữa nàng là quái vật tử vong hệ, cú công kích này thành công bội phần, có thể dùng công kích vốn có rất yếu, biến thành công kích cực mạnh.
-240, -240, -240. Ba hiển thị nhẹ nhàng đi ra, ta nhìn thấy thì kích động oa, quang hệ công kích của ta xem ra cũng không tính quá kém.
Tiểu Quỳ rốt cục đột phá phòng tuyến của Tiểu D, hướng ta ở đây bay tới, nhìn bộ dáng nàng biến thành quỷ, trong lòng ta có chút hơi sợ.
Được rồi, ta còn có một kỹ năng mộc đằng triền nhiễu, ở đây vừa lúc là thụ lâm, hiệu quả công kích rất tốt, nhưng cũng không không biết có thể hữu dụng với quỷ hay không nga, thử xem xem.
“Mộc đằng triền nhiễu.” Trong nháy mắt thân cây bốn phía giống như sống, trườn về phía Tiểu Qùy, thoáng cái đã đem Tiểu Qùy cả người trói lại, Tiểu Qùy tức giận muốn giãy dụa ra, đáng tiếc ở đây lại là thụ lâm thiên hạ của mộc hệ a!
Ta cuối cùng tính thở phào nhẹ nhõm, Tiểu Qùy hiện tại bị trói lại, trong 2 phút là không xông tới được, ta lại chạy ra xa xa, Tiểu D lại lần thứ hai chắn trước mặt Tiểu Qùy, ta hướng Tiểu D gật đầu một cái, “Quang mang chi nhận.” Ta lại lần nữa phát động công kích, chịu phải công kích, mộc đằng triền nhiễu mất đi hiệu lực, toàn bộ thân cây lại khôi phục nguyên trạng. Tiểu Qùy lại nghĩ muốn xông tới chỗ ta, mồ hôi lạnh, tựa hồ tất cả boss đều cảm thấy hứng thú với ta a, ấu hổ trước đó, giờ lại là Tiểu Qùy, đều đặc biệt nghĩ phải gϊếŧ ta nga.
Hỏa Vũ cũng không tỏ vẻ yếu kém, tiếp tục sử dụng Phượng Minh, Tiểu Qùy lại dừng một chút, công kích của ta cùng Tiểu D cũng không nương tay quan tâm tới, thật đáng tiếc, Hỏa Vũ hiện tại không thể sử dụng công kích khác, thụ lâm chính là sợ lửa a! Nếu như bởi vậy mà đem thụ lâm này đốt, không biết hệ thống sẽ cho dạng xử phạt gì a! Không có biện pháp, nhịn ~~~~~~~~!!
Cuối cùng, phí mất nửa giờ, giá trị sinh mệnh của Tiểu Qùy cũng chỉ có 200 ngắn ngủi, ở trong tiếng cười của ta cùng Tiểu D, ôm hận mà chết, trang bị cùng tiền tệ tuôn ra trên đất.
Đinh, chúc mừng người chơi gϊếŧ chết Qủy lâm tiểu boss, thưởng cho kinh nghiệm 30000, kim tệ 10, đạt được danh vọng 100.
Đinh, chúc mừng người chơi Thiên Vũ Huy Ánh Nguyệt vượt cấp gϊếŧ quái thành công, thưởng cho kinh nghiệm 40000.
Đinh, chúc mừng người chơi Thiên Vũ Huy Ánh Nguyệt thăng cấp.
Đinh, chúc mừng người chơi Thiên Vũ Huy Ánh Nguyệt thăng cấp.
Đinh, chúc mừng người chơi Thiên Vũ Huy Ánh Nguyệt thăng cấp.
Thật tốt quá, thăng liền 3 cấp, hiện tại ta có 24 cấp 89% rồi. Ta vội đem điểm thuộc tính ra phân phối lại.
“Tiểu d, phần thưởng của ngươi như thế nào?”
“Ta a, phần thưởng vượt cấp có kinh nghiệm 60000, danh vọng được 100.”
“So với ta hơn 20000 kinh nghiệm nga, giờ thì ngươi cấp 23 rồi đi!”
“Đúng vậy! 23 cấp 21%.”
“Chủ nhân, chủ nhân.”
“Ơ? Tiểu D ngươi có nghe được tiếng gì hay không?” Ta nghi hoặc hỏi, sẽ không lại xuất hiện cái quỷ quái gì chứ? Ta cũng không muốn uống lam dược thủy nữa đâu (giọt bổ cho giá trị ma pháp), vừa gϊếŧ Tiểu Qùy xong, ta thế nhưng uống xuống 18 bình a! Ta không nghĩ uống nữa đâu.
“Chủ nhân, là ta, ta là Hỏa Vũ a.”
“Hỏa Vũ?” Ta vội nhìn về phía “gà tây” đang bay lượn trên bầu trời.
“Đúng vậy, đúng vậy, là ta. Bởi vì ta là thần thú, cho nên có thể trực tiếp nói chuyện cùng mọi người nối liền nga.” Hỏa Vũ kia ở không trung vừa bay vừa đốt đầu, dáng dấp dị thường khả ái.
“Vậy ngươi có thể nhỏ đi không?” Nó hiện tại có kích cỡ như con gà trước kia bán ở chợ vậy, ta cũng không muốn để nó bị người khác nghĩ lầm là ta mua gà tới chuẩn bị nướng thịt đâu.
“Có thể nha, thần thú chúng ta có thể biến đổi. Này thuộc về bản năng, cho nên chủ nhân ngươi lúc đó không có thấy kỹ năng này của ta, đáng tiếc chỉ có tới cấp 50 ta mới có thể biến thành hình dạng loài người. Hiện tại nhỏ đi không vấn đề gì.” Hỏa Vũ nói xong thì biến thành hình dạng một con tiểu hồng điểu, mấy cái đuôi kia cũng khéo léo đích thực trở thành hình dạng phổ thông.
“Được rồi, Hỏa Vũ, sau này ngươi kêu ta Ánh Nguyệt đi, đừng kêu chủ nhân nữa.”
“Biết, Ánh Nguyệt.”
“Được rồi Hỏa Vũ, sau này nhiệm vụ nhặt trang bị cùng tiền liền giao cho ngươi đi.” Ha ha, có thể lười biếng rồi đây.
“Ừm, rõ.” Hỏa vũ nhu thuận điểm điểm đầu.
“Ha ha, Tiểu D, hâm mộ đi, ta có sủng vật rồi nga.” Ta ôm Hỏa Vũ dáng dấp con chim nhỏ cho Tiểu D nhìn, Hỏa Vũ cũng phối hợp kêu to vài tiếng, trợ uy cho ta.
“Nói đến sủng vật, ta hiện tại nhớ tới rồi, ta lúc đó cũng được tặng một sủng vật đản.” Tiểu D hậu tri hậu giác nói, ta cùng với Hỏa Vũ nghe xong một trận mồ hôi lạnh, vậy ngươi lúc đó sao không ấp trứng ra hả?
Sau khi nhỏ một giọt huyết, sủng vật kia ấp trứng ra rồ. Chán chết, tuyệt đối chán chết, một con mèo nhỏ màu trắng. Ngất, này sẽ không phải là thần thú chứ?
Con mèo nhỏ kia nhu thuận ghé vào trên tay Tiểu D, chậm rãi cắn cái đản xác kia, không tồi, cái con mèo nhỏ kia giờ này chỉ to bằng bàn tay Tiểu D, cho nên ta mới đổ mồ hôi lạnh. Bất quá, ta nói Hỏa Vũ, ngươi sao cũng đổ mồ hôi lạnh a, khi ngươi lên sân khấu thì chính là một con tiểu hồng kê bốc lửa nha.
“Tiểu D, ngươi vẫn là nhìn tư liệu của nó đi!” Ta đẩy Tiểu D đã hóa đá, nhắc hắn nhìn tư liệu của sủng vật này một cái xem.
“Nga, đặt tên Tiểu Bạch.” Lại chán chết nữa, ngươi ngay cả tên của sủng vật mới nghĩ tới lấy a, cư nhiên còn là Tiểu Bạch. Tuy rằng nó là rất bạch. Tiểu Bạch bất mãn vung cái đuôi màu trắng của nó, sau đó lại tiếp tục ăn đản xác, cùng mỗ điểu chính là bất đồng a! Xem nó ăn thật là văn nhã.
“Thật tốt quá, nó là thánh thú Bạch Hổ.” Tiểu D xem xong tư liệu thì hài lòng nói, khiến ta lần thứ hai đổ mồ hôi lạnh, cục cưng nhãn sủng vật này chính là Bạch Hổ? Đang nhìn một chút vẻ mặt kiêu ngạo của Hỏa vũ, thật sự là không giống a!
Tiểu Bạch cuối cùng ăn xong đản xác, nhảy đến trên mặt đất thì một trận ánh sáng bạch sắc lan ra, Bạch Hổ chỉ có cỡ bàn tay, trưởng thành thì sẽ thành cỡ của con mèo bình thường.
“Chủ nhân, yên tâm đi, ta nhất định sẽ giống như Hỏa Vũ giúp đỡ Ánh Nguyệt, trợ giúp chủ nhân.” Tiểu Bạch cùng Hỏa vũ nhất thời khơi thông xong, đã biết được tin tức chung chung.
“Được rồi, ngươi liền kêu ta Tiểu D đi!” Hối hận, thật sự là hối hận, lúc đó tại sao muốn lấy tên này, 5555(huhuhu), sủng vật của ta đều muốn làm “đại ca” rồi.
Vừa rồi còn chưa kịp nhìn xem là thu được cái thứ tốt gì đây, ta vội đi qua lấy 5 dạng trang bị lên giám định.
U hồn thủ trạc(pháp)(vòng tay linh hồn)
+ trí tuệ 10, + tinh thần 10, đối với quái vật tử vong hệ ma pháp công kích +5%
U hồn thủ trạc (vật)
+ thể lực 10, + lực lượng 10, đối với quái vật tử vong hệ ma pháp công kích +5%
Ngân linh yêu đái (chuông bạc đai lưng)
+ trí tuệ 10, + thể lực 5, + phòng ngự 5. Khi bị công kích, 40% tiếng chuông bạc làm công kích của quái tạo tác dụng choáng váng. Thời gian choáng là 5 giây.
Bạch linh ngoa(giày làm từ lông chim màu trắng)
+ nhanh nhẹn 10, + thể lực 10, + phòng ngự 5.
Bạch vẫn phục
+ thể lực 10, + phòng ngự 5, + trí tuệ 10.
“Na, thủ trạc cùng giày này cho ngươi, còn lại khả toàn bộ là của ta nga, chuyên gia trí tuệ, những tiền tệ này cho ngươi đi!” Ta nghĩ một chút, tự hỏi lại tự hỏi, rốt cục quyết định đem mấy kim tệ cùng một đống ngân tệ nhỏ cho Tiểu D.
“Giày kia chính là tăng nhanh nhẹn, ngươi không cần? Tính đưa thế nào, không thích tiền sao?” Tiểu D buồn cười nhìn ta thương xót không nguôi.
“Giày ta có, tiền ta hiện tại đã đủ dùng, sắp tới vòng 2 rồi, đến lúc đó có thể từ thế giới hiện thực đổi tiền qua.” Ta vội đem 3 dạng trang bị kia đổi xuống, một bộ bạch y càng làm nổi thêm dáng vẻ siêu nhiên tuyệt trần của ta, đón gió mà đứng, chỉnh kiện y phục theo gió tung bay.
“Ánh Nguyệt.” Tiểu D hiện tại là nhìn tới ngây dại, âm thầm may mắn, bản thân đã đem ta định sẵn rồi. Thế nhưng này hữu hiệu sao? Cùng ta có nhân duyên đời trước cũng không phải chỉ mình hắn a!
“Được rồi, được rồi, chúng ta hãy cứ nhanh về thôi!” Thuận lợi nhặt lên nhánh cây lúc vừa tranh đấu bị chặt đứt, bụng ta sắp muốn đói tới kêu vang rồi.
“Nga.” Tiểu D cuối cùng cũng là phục hồi tinh thần lại không có ý tứ nhìn ta một chút, nhặt lên một nhánh cây bên cạnh. “Củi đủ rồi chứ?”
“Đủ rồi, đốt ba ngày ba đêm cũng không có vấn đề gì đâu.” Vẫn là nhanh trở về thôi, không phải muốn đại ca bọn họ lo lắng chứ!
“Được.” Chúng ta hai người hai sủng bước trên đường về, xem chừng tiểu boss giải quyết rồi, mê cung trận cũng không thấy nữa, chúng ta mấy người rất nhanh đã đi ra ngoài, song song từ hai bên trái phải đi ra còn có Tiểu Khả cùng Đào Đào.
──────────────────
Im lặng… … . . Nguyên bản muốn cho Ánh Nguyệt chịu chút thương tích nho nhỏ, đáng tiếc a, hắn không để cho ngẫu có cơ hội, miễn quan hệ, còn có đại boss mà, ho ho. Nhưng mà, nhưng mà, một đám người, dù cho đánh đại boss, cũng không làm tổn thương được Ánh Nguyệt đi? Ừ, ngẫu sẽ tìm cơ hội, nga ha hả ha hả.
──────────────────
Mọi người: (giận) ngươi dám để Ánh Nguyệt thương thử xem.
Thần: 5555555, ta đó là muốn kí©ɧ ŧɧí©ɧ Tiểu D một chút, để cho cảm tình của bọn họ thăng lên một bước.
Mọi người: không được ~~~~~~~~~.
Viên: mẹ ơi! Nghe nói ngươi vốn muốn để Huy Huy của ta bị thương a?
Mọi người: ngươi ai a? Từ đâu chui ra thế?
Viên: mẹ, ngươi nói cho bọn họ ta là ai.
Thần: khụ khụ, hắn chính là Tiểu D a! Lén nhìn vẻ ra oai của hắn thì biết. (chờ các tiểu công khác lên sân khấu, phiền muộn chết hắn.)
Viên: mẹ, người còn chưa nói có đúng người có dự định để Huy Huy chịu thương hay không?
Thần: cái này, cái kia, ta••••• 8226; & ;#8226; tuyệt đối không có. (nhìn thấy thằng nhóc thối kia nắm tay, khiến cho cái tay kia cọt kẹt vang lên, ta có thể không chữa lại sao? )
Viên: ừ, lúc này mới đúng, Huy Huy là phải dùng để thương, hiểu không hả?
Thần: bối rối ~~~~~~~~~(5555555, rốt cuộc ai là mẹ a? Hừ hừ, còn nói cần tới thương yêu, vậy các ngươi kiếp trước lại như thế nào bức tử hắn?)
Thần: nói đến kiếp trước, ngẫu dự định, tiếp qua một vài chương, viết một phiên ngoại về kiếp trước cho bọn họ.
Viên: không cần a, khi đó chính là những năm tháng chúng ta tối ngọt ngào cũng tối hối hận a!
Thần: đáng đời, ngẫu chính là muốn viết, ngẫu là mẹ.
Mọi người: ngươi không phải đã sớm nói muốn viết sao? Sao qua nhiều chương như vậy, ngươi còn chưa viết hả?
Thần: này không phải là đang đợi tiểu công số 2 sao.
Viên: cái gì? Bọn họ cũng muốn lên sân khấu? Không cho phép.(lấy đao chuẩn bị uy hϊếp)
Thần: (trên đường chạy trốn) ngươi nói không cho phép sẽ không có bọn họ sao, muốn độc chiếm? Nằm mơ, hừ hừ.