Cùng Người Nhà Pháo Hôi Hóng Drama Mỗi Ngày

Chương 16: Bọn họ cũng tò mò

Yên Chi Oanh chớp mắt nhìn ông chồng đẹp trai không góc chết của mình, lòng gào rú không ngừng.

[Hệ thống nghe gì không, trai đẹp đang gọi tao, trai đẹp đang nhìn tao, ảnh còn bảo vệ tao trước mặt thằng em ngu ngốc nữa. Tuyệt vời quá đi, tao muốn ôm ôm hôn hôn sờ cơ ngực nắm cơ bụng của anh ấy quá!]

Những người có mặt trong phòng đều bàng hoàng nhìn Yên Chi Oanh, vẻ ngoài của cô lúc này rất nghiêm túc, ánh mắt cụp xuống tỏ ra hiền lành ngoan ngoãn, nếu không được nghe tiếng lòng của cô có lẽ họ vẫn còn nghĩ cháu dâu/chị dâu/thiếu phu nhân của mình là người nhút nhát, nhẹ dạ tự ti, không dám nghĩ bậy.

“Trong ngoài bất nhất!” Ông Thiệu Tâm không quên quăng một câu.

Ông Thiệu Khánh vội hắng giọng, nói: “Em ngồi xuống đi.”

Yên Chi Oanh ngoan ngoãn gật đầu, ngồi xuống bên cạnh hắn, khi thấy quá gần còn cố ý nhích mông ra xa.

Trong lòng âm thầm tiếc rẽ: [Thiết lập ngoan ngoãn tự ti không dám lại gần chồng của Yên Chi Oanh này thật bực mình mà, Hệ thống tao muốn đổi thiết lập hám trai hám gái!]

Hệ thống thở dài: [Cô đâu có nhiệm vụ gì ở thế giới này, đâu cần phải khổ thân thay đổi thiết lập nhân vật.]

Yên Chi Oanh đương nhiên hiểu, nếu thay đổi thiết lập nhân vật cô chắc chắp phải tham gia vào cốt truyện của những nhân vật ở thế giới này, nếu là vậy thì sẽ rất khó bởi thế giới này là một thế giới lỗi, muốn hoàn thành nhiệm vụ là điều không thể, hơn nữa đây là thế giới lỗi nên bị Tổng cục bỏ rơi, vì thế càng không được hỗ trợ.

“Yên lặng đi nào!” Ông Thiệu Khánh lên tiếng.

Tất cả mọi người đều nhìn hắn, rõ ràng không ai trong nhà mở miệng nói chuyện sao hắn lại nó vậy, trừ phi hắn cũng có thể nghe thấy tiếng lòng của Yên Chi Oanh.

Mọi người trong nhà đều khoanh vòng Ông Thiệu Khánh, cho rằng hắn có thể nghe thấy tiếng lòng giống mình, nào biết tất cả những người mang họ Ông ở đây đều nghe được tiếng lòng giống bản thân họ.

“Ông bà về sao không báo cho cháu đưa người tới đón?” Ông Thiệu Khánh hướng về phía ông bà nội ân cần hỏi han.

Ông Gia thở dài hướng về phía Ông Văn Bân: “Hai chúng ta trở về vì chuyện của Bân. Bân nói xem vì sao cháu lại muốn ly dị với vợ mình?”

Yên Chi Oanh cười hô hố trong lòng: [Tốt quá, cuối cùng cũng ly hôn, nên ly hôn người phụ nữ kia không đáng cho chú ấy yêu thương. Nhưng cốt truyện đã định sẵn Ông Văn Bân sẽ chết do chính tay vợ hại, e rằng chuyện ly hôn này khó thành.]

Tất cả mọi người trong nhà họ Ông đều khϊếp hãi nhìn Ông Văn Bân, họ vừa nghe được gì đây, vợ Ông Văn Bân sẽ hại chết chú ấy!

Ông Thiệu Tâm lẩm bẩm: “Lại nói xàm nữa rồi!”

Lê Lệ Thu nhìn về phía Ông Văn Bân, những lời trong lòng Yên Chi Oanh là thật hay giả đây, bà vừa nghe cháu dâu nói nhà mẹ đẻ của bà đều sẽ chết cháy, chuyện này sao có thể.

Bà vội vàng thúc dục Ông Văn Bân: “Mau nói ra nguyên nhân vì sao cháu muốn ly dị, nhà họ Ông chúng ta có nguyên tắc không phải nɠɵạı ŧìиɧ thì người chồng không được đề xuất ly hôn, cháu nhớ không?”

Ông Văn Bân gật đầu: “Cháu nhớ, việc ly hôn cháu cũng đã điều tra kỹ càng cả rồi. Là Thi Thi nɠɵạı ŧìиɧ trước, hơn nữa hai đứa nhỏ cũng không phải là con của cháu!”

“Cái gì?”

Toàn bộ người nhà họ Ông ngoại trừ Yên Chi Oanh đều hô lớn.

Yên Chi Oanh: [Thí mẹ Hệ thống sao chú ấy biết hay vậy? Không chỉ tra ra vợ mình nɠɵạı ŧìиɧ còn biết hai đứa con không phải của mình, vậy chuyện thuốc điều trị bệnh của chú ấy bị đổi đã tra ra chưa nhỉ? Tò mò quá đi!]

Mọi người nghe thấy tiếng lòng của Yên Chi Oanh liền đánh mắt qua Ông Văn Bân, bọn họ cũng tò mò.