Thiên Sư Omega Chỉ Muốn Vuốt Mèo

Chương 11

Sao lại thế này? An Lượng thấy thế kinh hãi, vừa rồi hắn đã cẩn thận kiểm tra qua, thật sự là Lưu Tinh Chùy không thể nghi ngờ.

Sao lại biến thành đá cuội dơ bẩn?

"Để tôi nhìn xem!" Hắn nhận lấy hộp cẩn thận kiểm tra, hắn còn để đế hộp hướng lên trời để kiểm tra, cũng không thể thấy được Lưu Tinh Chùy kia, hắn nghĩ thầm không xong, hộp rơi trên mặt đất, trong nháy mắt bị quăng nát nhừ, mấy viên đá cuội trong hộp lăn ra, lăn khắp nơi.

Trong đó có một viên lăn đến trong góc sảnh lớn, sau đó bị một chân dẫm lên dừng lại. Theo cái chân kia nhìn lên, đúng là Thượng Chỉ tươi cười quỷ dị.

An Lượng hiểu rồi, là cậu ta! Nhất định là tiện nhân La Đại Xuân giở trò quỷ!

Lưu Tinh Chùy tới trên tay mình, thì không có qua tay người khác, cho nên vấn đề tuyệt đối xuất hiện trước đó, trước khi La Đại Xuân giao Lưu Tinh Chùy cho mình đã động tay động chân!

Nguyên Diệu Diễm hừ lạnh một tiếng, "An Lượng, ngươi định giải thích thế nào?"

Trong đầu An Lượng vang lên âm báo liên tiếp của hệ thống: [Độ yêu thích của cửu hoàng tử -2, -3, -5...... Độ yêu thích của cửu hoàng tử dưới 0, mời ký chủ lập tức hành động.]

An Lượng ổn định tâm thần, việc cấp bách trước mắt là trấn an cảm xúc của Nguyên Diệu Diễm. Trong lòng hắn bay nhanh xoay mấy vòng, sau đó đã có ý định.

Hắn cười với Nguyên Diệu Diễm, "Anh Nhàn Vân, thật ngại quá, là tôi không cẩn thận."

Nụ cười này có hơi nịnh nọt, không ít bạn học đứng xem nhíu mày, An Lượng sang sảng hào phóng đã khi nào lộ ra vẻ mặt như này?

An Lượng bước nhanh tới trước mặt Thượng Chỉ, lặng lẽ dập nát vòng tay của cậu, sau đó kéo cậu đến trước mặt Nguyên Diệu Diễm, "Anh Nhàn Vân, đều do tôi không tốt, là tôi sơ sẩy, bị Omega này chui vào chỗ trống."

Hắn chỉ vào Thượng Chỉ, "Là cậu ta làm, là Omega này, đối với tôi cậu ta cầu mà không được, vì yêu sinh hận, cho nên lặng lẽ trộm đổi Lưu Tinh Chùy của tôi thành đá cuội. Cậu ta muốn trả thù tôi."

Nguyên Diệu Diễm hoài nghi nhìn Thượng Chỉ, "Phải không?"

Vóc dáng y quá cao, chit nhìn thấy đỉnh đầu của Omega này. Người này gầy đến mức dường như có một trận gió thổi cũng có thể thổi bay, mái tóc màu hạt dẻ đẹp đẽ ban đầu thưa thớt khô vàng, thậm chí có xu hướng hói đầu.

Y nhíu mày, thế này cũng kỳ cục quá......

"Không phải." Thượng Chỉ cũng không ngẩng đầu lên, "Thứ nhất, tôi không thích hắn. Thứ hai, tôi không trộm Lưu Tinh Chùy của hắn."

Lời cậu vừa nói ra, liền thấy bạn học xung quanh châm chọc không ngừng.

"La Đại Xuân cậu thật không biết xấu hổ, cậu dám nói cậu không thích An Lượng."

"Khẳng định do cậu ta làm, chiều nay tớ còn thấy cậu ta quấn lây An Lượng, nhất định là tỏ tình."

"Cậu ta tỏ tình thất bại, cho nên phát rồ báo thù!"

"Đúng đó, có một lút không thấy cậu ta, quỷ mới biết cậu ta đã chạy đi đâu."

"Hẳn là nhân cơ hội đó trộm Lưu Tinh Chùy, La Đại Xuân quá xấu rồi."

Nhìn các bạn học mặt và lòng đầy căm phẫn, An Lượng cảm thấy độ yêu thích điên cuồng rớt xuống của cửu hoàng tử cuối cùng cũng ổn định, không hề đi xuống nữa. Hắn thở nhẹ ra, mình đi đúng hướng rồi, hất bát nước bẩn này lên người La Đại Xuân, tức giận Nguyên Diệu Diễm đối với hắn sẽ giảm bớt rất nhiều.

Bởi vì lo La Đại Xuân nói ra chân tướng của việc mua Lưu Tinh Chùy, vừa rồi hắn đã bóp nát vòng tay đầy cuối của cậu ta, cậu ta không có cách nào đưa chứng cứ ra.

Ba năm cấp ba, thanh danh La Đại Xuân kém cực điểm, căn bản không cần hắn làm cái gì, bạn học sẽ chủ động đứng về phía mình, trợ giúp mình đối phó với cậu ta.