Thiên Sư Omega Chỉ Muốn Vuốt Mèo

Chương 7

Sau khi Thượng Chỉ nhận được tiền, mua chút công cụ thiết thụ, thiết chùy, loan đao linh tinh. Trong thế giới ban đầu, đạo hào của Thượng Chỉ là Ngưỡng Sơn Quân, là tu sĩ thiên tài số một số hai của giới Huyền môn, pháp sư hộ thổ siêu cường.

Bản lĩnh tìm quặng của cậu xuất thần nhập hóa, chỉ cần nhìn một cái, liền có thể đoán được chỗ này có chôn khoáng sản hay không, chủng loại gì, tỉ lệ thế nào. Cậu định chờ một lát sau chuyện An Lượng kết thúc, liền đi tinh cầu phụ cận đào quặng kiếm tiền.

Rốc cuộc muốn sinh sống lâu dài ở thế giới này, đầu tiên cần phải đủ nhiều tiền.

Sau khi mua sắm xong, Thượng Chỉ tìm ông chủ muốn mua hộp quà tặng tinh mỹ. Hộp không lớn không nhỏ, vừa hay có thể chứa Lưu Tinh Chùy kia.

Tuy rằng, cậu cũng không muốn mua Lưu Tinh Chùy kia lắm.

Sau khi rời khỏi cửa hàng kia không lâu, cậu tìm một góc không người, lấy công cụ đào quặng sẽ dùng, đều bỏ vào trong pháp bảo túi Càn Khôn giả trang. Lúc vừa mới xuyên qua, cậu đã phát hiện pháp bảo túi Càn Khôn của mình cũng theo cậu cùng xuyên qua đây.

Bề ngoài túi Càn Khôn là một túi gấm nhỏ, dáng vẻ rất tinh xảo xinh đẹp. Nhưng bên trong lại có động thiên, rất có càn khôn, có thể chứa rất nhiều đồ, mang theo vô cùng tiện.

Sau khi làm xong hết thảy, Thượng Chỉ bỗng cảm thấy rất mệt, mắt phủ đầy sao, lỗ tai vang lên âm thanh ong ong ù tai, cổ họng cũng như sắp bốc khói.

Chuyến đi tốt nghiệp lần này là tự trả tiền, ban đầu La Đại Xuân đau lòng túi tiền, cũng không muốn đi. Nhưng An Lượng lại kêu cậu, vì thế La Đại Xuân đàng phải ngoan ngoãn làm theo.

Vì tiết kiệm, cậu không dám cùng các bạn học nếm thử mỹ thực địa phương, mà lấy ra màn thầu miễn phí sớm đã đầy mấy túi từ căn tin, còn có một cái ấm nước quân dụng rất lớn, cũ nát màu xanh lục loang lỗ.

Đói bụng cậu liền gặm hai miếng bánh bao, bánh bao vừa lạnh lại cứng, số lượng còn có hạn, cậu chỉ có thể ăn tiết kiệm. Khát nước thì uống một ngụm nước sôi để nguội, chờ sau khi uống xong, cậy lại da mặt dày đòi thêm với phục vụ khách sạn.

La Đại Xuân keo kiệt không chỉ bị các bạn học cười nhạo trong tối ngoài sáng, còn vì chuyến đi quá mức mệt nhọc, dinh dưỡng không đủ, sau khi trở về liền bệnh nặng một hồi.

Hôm nay bận việc ra ngoài, khối thân thể yếu ớt này đã cực kì khó chịu. Thượng Chỉ có thể cảm thấy bước chân mình phù phiếm, ngực dán lưng, tiếng bụng kêu nho nhỏ.

Cậu cần ăn cơm.

Nghĩ đến đây, Thượng Chỉ không chút do dự đem ba lô lấy ra toàn bộ bánh bao còn dư, sau đó hung hăng tung hết. Bánh bao mà cứng như sắt, rơi trên mặt đất rồi bắn lên, phát ra tiếng va chạm nặng nề, sau đó lăn đến con mương ven đường, một đám chim bay từ trên trời xuống, bắt đầu gặm bánh bao.

Cách đó không xa, những ngọn đèn dầu nghê thường, là danh phố mỹ thực nổi danh ở tinh cầu này.

Thượng Chỉ chịu đựng cảm giác váng đầu hoa mắt, đi tới phố mỹ thực, bước vào một tiệm cơm gia đình, chọn phần ăn lẩu một người tốt nhất, bên trong có các loại đặc sản địa phương như rau dưa trái cây, thịt gia cầm nuôi thuần thiên nhiên, cùng với cá tôn sò hến từ biểu sâu.

Không bao lâu sau, phần lẩu một người nóng hôi hổi được bưng lên, Thượng Chỉ kẹp một khối thịt tôm, vừa vào miệng đã bùng nổ hương vị thơm ngon, mang theo vị vị sả cùng với hương chanh tươi mát như có như không.

Cậu chỉ cảm thấy lỗ chân lông cả người đều thoải mái. Cậu lại bưng trà sữa lên uống một ngụm, trong hương sữa ngọt ngào còn hỗn hợp với vị mặn của muối biển, quá ngon miệng.

Các nguyên liệu nấu ăn khác cũng không tồi, thịt gà tây rất non, nhưng hơi dai, phối hợp với nước chấm đặc sản của địa phương, sau đó là hậu chua ngọt. Lát cá rất mỏng, vào miệng đã tan, vị thịt cá tươi ngon tràn ngập khoang miệng, rất lâu cũng không tan. Bắp rất giòn và ngọt, lúc nhai có hương thanh mát đặc biệt.....

Trong thế giới ban đầu, trước khi trở thành tu sĩ, Thượng Chỉ là con nhà giàu có, đã trải qua ngày lành, bữa cơm này đối với cậu mà nói cũng không tính là gì. Nhưng nguyên thân La Đại Xuân lại khác, trong trí nhớ La Đại Xuân, cậu còn chưa từng ăn được đồ ăn ngon như vậy.

Có lẽ là chịu ảnh hưởng từ ký ức thân thể nguyên thân, Thượng Chỉ ăn đến vô cùng cảm động, cũng cực kì nghiêm túc.

Dần dần, cậu cảm giác khắp người đã ấm áp hơn. Cậu nhắm mắt lại, trong lòng mặc niệm khẩu quyết, đồng thời dẫn khí, đem năng lượng trong đồ ăn chuyển hóa thành chân khí trong cơ thể, tuần hoàn chu thiên trong cơ thể. Cậu có thể cảm thấy thân thể này cực kì suy yếu, tình trạng khí huyết không đủ cực kì nghiêm trọng, trong cơ thể còn có không ít căn bệnh đang ngủ đông.....

Theo vòng tuần hoàn, chỗ tắc nghẽn trong cơ thể bị phá tan không ít, thân thể chậm rãi khôi phục sức sống, khí huyết cũng tràn đầy hơn không ít. Thượng Chỉ tin, không mất bao lâu, cậu có thể khôi phục thành thiên sư max cấp mạnh mẽ như trước.