Kế Hoạch Đổi Đời Của Nữ Phụ

Chương 6

Hai tháng sau, ta có thai.

Phùng Đại Tráng chăm sóc ta vô cùng cẩn thận.

Mang thai mười tháng, ta thuận lợi sinh ra một đứa con trai.

Đặt tên là Điêu Hoài Ngọc.

Cửa hàng son phấn của ta mở thêm hai cửa hàng.

Hiện tại, Phùng Đại Tráng vui như nở hoa.

Hắn nói cho tới bây giờ hắn chưa từng nghĩ tới còn có thể trải qua cuộc sống tốt như vậy.

Hắn đem con trai Hoài Ngọc cưng chiều hết mực.

Dần dần ở chung, ta đối với hắn cũng có tình cảm sâu đậm.

Bởi vì hắn thật sự là một người rất đơn thuần lại biết ơn.

Ta cảm thấy may mắn khi có tuệ nhãn, tìm một người đáng tin cậy.

Ta và Phùng Đại Tráng quan tâm lẫn nhau như vậy, ấm áp bên nhau, sau đó sinh con dưỡng cái, cùng nhau sống đến già, rất tốt.

Nhưng ngày vui ngắn ngủi.

***

Lúc Hoài Ngọc nửa tuổi, Phùng Đại Tráng đánh xe đi thôn trang.

Ở thôn trang thu hoạch rất nhiều ngô tươi.

Chúng ta nói làm một ít bánh ngô để ăn.

Hắn đi lấy một ít về.

Kết quả là trời đổ mưa to.

Hắn không muốn ở lại thôn trang, liền đội mưa đánh xe ngựa trở về.

Gặp phải sạt lở núi, hắn bị đá đè chết.

***

Sau khi Phùng Đại Tráng chết, ta bị bệnh một tháng, mới hồi phục lại.

Không có biện pháp, nhân sinh chính là các chuyện ngoài ý muốn, có thể khiến tinh thần sa sút.

Nhưng không thể cứ sa sút mãi.

Ta còn có con trai, còn có gia nghiệp phải xử lý.

Phải mất một lúc để thoát khỏi nỗi buồn.

Ta nghĩ, có thể ta khắc người.

Người đàn ông ta thích có thể sẽ chết.

Điều đó làm ta buồn.

Cho đến khi một chàng trai trẻ đẹ làm bừng sáng cuộc đời ta.

***

Tháng thứ tư sau khi Đại Tráng qua đời.

Cửa hàng son phấn mới mở có người đến gây sự.

Lúc Đại Tráng còn sống, hắn luôn mang theo gã sai vặt đánh nhau với kẻ gây sự.

Nhưng hắn không còn nữa.

Người gây sự lại có sáu người.

Lúc ấy ta bị đẩy một phen, sau đó được một công tử tướng mạo tuấn mỹ đỡ lấy.

Từ sau Dung Sâm rời đi, ta còn chưa từng thấy nam nhân nào lớn lên đẹp như vậy.

Y không chỉ có bộ dạng xinh đẹp, còn để cho hạ nhân của y đem những lưu manh kia cho hung hăng đánh một trận.

Y còn giúp ta báo quan.

Y là con trai út của Phủ Doãn Kinh Triệu, tên là Lưu Văn Kiệt.

***

Đôi bên rung động.

Lưu Văn Kiệt cũng bắt đầu thường xuyên đến cửa hàng của ta.

Phụ thân của y làm quan, cửa hàng của ta trước nay chưa từng vắng vẻ.

Bây giờ ta đã trở thành góa phụ.

Hơn nữa nhà của Lưu đại nhân, ta không hy vọng có thể gả vào.

Ta kinh doanh bên ngoài để kiếm tiền, không ai có thể coi thường tôi.

Vì vậy, trước ánh mắt của Lưu Văn Kiệt, ta không chủ động cũng không từ chối.

Nhưng mẹ y lại tìm tới.

Mẹ y đập cửa hàng của ta, nói ta câu dẫn con trai bà ta. Nếu ta không kiềm chế, bà sẽ cho ta đẹp mặt.

Ta tức giận không chịu được.

Đây là nhược điểm của việc không có quyền thế.

Không thể trêu vào những quan lại kia.