Vong Hồn

Chương 35: Siêu Độ….

Câu chuyện đã gần đi đến hồi kết , sau khi nghe Hùng nói về quyển nhật ký của Lan mọi thắc mắc từ đầu cuộc nói chuyện đến giờ đã được giải đáp. Trong câu chuyện của Hùng nó mang nhiều sắc thái bí ẩn , đầy tính ma mị nhưng không kém phần ly kỳ , hấp dẫn. Cuộc hành trình của một người đàn ông trong việc tìm lại cái đầu của một cô gái đã chết cách đấy mấy năm. Kết quả cuối cùng , kẻ sát nhân cũng đã chết , người có liên quan như bà giúp việc cũng đã nhảy lầu. Sự thật giấu kín bao năm tất cả đã được phơi bày , nhưng ngồi trầm ngâm một lúc không thấy Hùng kể tiếp về việc sau đó. Cái đầu của cô gái cuối cùng ra sao , rồi gia đình Hùng như thế nào tôi nóng lòng buột miệng hỏi :

— Vậy sau đó thế nào…?

Hùng khẽ cười , từ sớm đến giờ tôi mới thấy nó cười. Đột nhiên nhìn Hùng cười tôi lại thấy hơi rờn rợn. Hùng nói :

— Sau đó à…Sau đó em cũng gặp một chút rắc rối , vì dù sao Lan cũng tự tử chết tại nhà của em. Tuy không nói là ai , nhưng có người gây sức ép đòi làm rõ tất cả mọi chuyện. Cũng nhờ có thượng tá Minh kịp thời đưa ra các bằng chứng chứng minh em vô tội , đồng thời với những chứng cứ mà đội của ông ta thu thập được thì em và Thoại chỉ bị quản thúc một thời gian , nhưng có người bảo vệ. Gọi là bảo vệ cũng đúng vì em là người tìm ra nhiều bằng chứng quan trọng , nên phía thượng tá Mạnh sợ em sẽ bị người ta hại.

Tôi hỏi tiếp :

— Nghe chú kể thì Lan là con gái của một ông to , thế chẳng lẽ ông ta để yên sau khi con gái mình chết. Rồi ông Minh đó có làm sao không..?

Hùng nói :

— Chính vì thế em mới được bảo vệ , như kiểu bảo vệ nhân chứng ấy anh ạ . Tuy đến giờ bố của Lan vẫn còn là một nhân vật bí ẩn nhưng theo em được biết những khúc mắc của vụ án Kiều Anh năm đó tất cả đổ hết lên đầu ông giám đốc công an thành phố đương nhiệm. Tin này là của Thoại tìm hiểu được từ bên trong , sau khi đem những bằng chứng đó lật lại hồ sơ vụ án , phía đội trưởng Minh cương quyết tìm ra người đứng sau cản trở điều tra. Nhưng kết quả cuối cùng giám đốc công an thành phố đứng lên nhận tất cả , tuy thượng tá Minh cũng biết trên ông ta còn có người điều khiển nhưng chẳng có bằng chứng gì. Thế nên ông giám đốc cũng chỉ bị cách chức , luân chuyển công tác thôi. Thượng tá Minh sau vụ đó thì được lên làm phó giám đốc công an thành phố. Tất cả những bằng chứng đều kết tội Lan một cách xứng đáng. Nhưng nghĩ lại cô ta chết cũng thật đau đớn…

Vẫn chưa thấy Hùng nói gì về cái đầu , tôi lại hỏi :

— Thế cái đầu sau đó chú có đưa cho bố mẹ Kiều Anh không , hay công an họ giữ…

Hùng trả lời :

— Ban đầu họ cũng đòi mang cái đầu về để xác minh nhưng chẳng hiểu sao chẳng ai dám bê cái hộp đi cả. Phải đến 1h sáng bố mẹ Kiều Anh mới về đến nơi , lúc đó công an cũng chỉ còn vài người ở lại . Khó khăn lắm ông đội phó mới cho vào , cũng phải có sự đồng ý của thượng tá Minh. Lúc đó là giữa đêm , vậy mà sự việc xảy ra khiến ai ở đó cũng phải hoảng sợ.

Không biết người khác có nghe thấy hay không , nhưng khi bố mẹ Kiều Anh vừa đặt chân vào nhà cả ngôi nhà vang lên tiếng khóc nức nở . Hùng cũng không dài dòng nhiều , sau khi kể hết mọi chuyện đã xảy ra , nghe đến đâu mẹ Kiều Anh khóc đến đấy. Mẹ cô ta tự trách bản thân :

— Chúng tôi thật có lỗi với con bé , bao năm qua nó vẫn ở đây mà chúng tôi không biết. Con tôi chết tức tưởi quá …

Bố Kiều Anh hỏi :

— Sao công an lại tập trung ở đây đông vậy cậu , ban nãy chúng tôi còn không được vào…Chẳng lẽ có chuyện gì sao..?

Hùng đáp :

— Đó là vì người giết Kiều Anh đêm qua đã nhảy xuống vách đá tự tử từ ngôi nhà này. Cô ta cũng chính là người bạn thân của Kiều Anh. Giờ tôi đã đợi được hai người về giao lại phần thi thể cuối cùng của cô ấy , nhưng có lẽ mọi chuyện vẫn chưa kết thúc. Tôi có điều này muốn nói với hai vị.

Bố mẹ Kiều Anh chăm chú lắng nghe , Hùng tiếp :

— Trong cái hộp này là đầu của con gái hai vị , trước khi mở ra tôi muốn hai người phải thật sự bình tĩnh , bởi vì nó không giống những gì mọi người đang nghĩ.

Nói xong Hùng đẩy nhẹ chiếc hộp gỗ Ngọc Am về phía bố mẹ Kiều Anh , đứng xa xa đang nhìn vào còn có đội phó đội trọng án , Thoại thì giờ này đã gật gù vì quá mệt mỏi. Trước khi bố mẹ Kiều Anh đưa tay mở chiếc hộp , bên ngoài gió bỗng thổi mạnh , gió thổi như có bão mặc dù trước đó thời tiết còn rất bình thường. Những cánh cửa sổ đang mở đột nhiên đóng sầm lại , cát bụi với lá cây ngoài sân bị gió cuốn tung lên trời. Đèn điện trong nhà lúc sáng lúc tối. Mẹ Kiều Anh mở nắp hộp lên , bà hét lên một tiếng kinh hãi , nhưng ngay sau đó bà ta bật khóc nức nở , bà ta cầm cả cái hộp lên ôm vào lòng khóc lên những tiếng đầy đau đớn. Hai vợ chồng đều khóc , người đội phó nhìn thấy cái đầu vẫn mở mắt thì không khỏi giật mình , anh ta đứng chôn chân một chỗ có lẽ vẫn không thể nào tin những thứ mắt mình vừa nhìn thấy.

Gió càng lúc càng thổi mạnh , bên trong nhà là tiếng khóc thảm thiết đến đứt từng khúc ruột của mẹ Kiều Anh , bên ngoài từng cơn gió rít lên như những tiếng than ai oán từ nơi xa vọng về . Cả ngôi biệt thự như chao đảo , trời không mưa nhưng sấm nổ ùng ùng. Bất cứ ai có mặt ở ngôi biệt thự khi đó đều có chung một nỗi sợ hãi.

Mẹ Kiều Anh khóc thương con đến nấc lên thành những tiếng nghẹn ngào , đặt chiếc hộp xuống bà đưa tay vuốt mắt cho con gái nhưng đôi mắt ở cái đầu vẫn mở trừng trừng. Làm di làm lại mấy lần như thế mẹ Kiều Anh hốt hoảng :

— Tại…sao….tại..sao lại như thế này…

Khẽ đóng chiếc hộp lại Hùng nói :

— Tôi chưa nói với bà một điều , khi tôi tìm thấy đầu của cô ấy nó được bọc kín bằng giấy bạc , bên ngoài phủ một tấm vải đen và trên trán vẫn còn bị dán một lá bùa. Đầu của Kiều Anh đã bị yểm bùa cho nên tôi nghĩ sẽ không thể dùng cách bình thường mà cầu siêu được. Không giấu gì hai vị , bản thân tôi cũng đang bị vong hồn của cô ấy ám ảnh. Tôi cũng đã tìm nhiều thầy về để giúp Kiều Anh được siêu thoát tuy nhiên khi đó thi thể của Kiều Anh vẫn chưa được tìm thấy nên tất cả đều không có tác dụng. Nay đã tìm được phần đầu , tôi cũng có mời một vị cao tăng đến đây để giúp tôi cũng như giúp gia đình hai vị , cũng là giúp vong linh Kiều Anh được siêu thoát.

Bố mẹ Kiều Anh mừng rỡ :

— Có thật vậy không ạ , cảm ơn cậu nhiều lắm. Nếu không có cậu không biết đến bao giờ con tôi mới được giải thoát. Sao lại có kẻ độc ác đến như vậy trên cõi đời này cơ chứ.

Sau khi đóng chiếc hộp lại mọi thứ cũng đã yên lặng , Hùng cũng không muốn khơi gợi lại quá khứ đau buồn đối với bố mẹ Kiều Anh. Chắc có lẽ trong thâm tâm họ Kiều Anh vẫn là một cô gái hoàn hảo , là một cô công chúa ngoan ngoãn hiền lành. Người chết thì cũng đã chết , kẻ giết người cũng đã phải đền tội. Tốt nhất quá khứ đau buồn cũng không nên gợi lại , dù sao đi nữa những người trong chuyện này đều không đáng phải chết nếu như họ có một cách suy nghĩ chín chắn hơn. Oan oan tương báo , thù hận ngày càng chồng chất , chỉ vì một thoáng nông nổi hành động không suy nghĩ đã dẫn đến cái chết của 5 mạng người , tất cả đều đã chết một cách đầy đau đớn , tức tưởi…Không nên xét lỗi là do ai , vì cuối cùng bọn họ đều phải trả giá bằng chính mạng sống của mình…Lỗi của Quỳnh ư…? Lỗi của cô ta không đáng để bị dồn vào chỗ chết, miệng đời có thể giết chết một con người mà không cần dùng đến dao , lỗi củ Kiều Anh…? Cũng không hoàn toàn đúng vì suy cho cùng cô ta cũng ko trực tiếp giết người , tuổi trẻ , sự bồng bột , tính kiêu ngạo hiếu thắng dẫn đến cô ta trả thù Quỳnh , rồi cũng từ đó gián tiếp gây nên cái chết đau đớn của bản thân…Vậy chắc có lẽ lỗi là của Lan.? Cũng không đúng….Lan chỉ là một cô gái mắc bệnh tâm thần nhưng lại cùng một lúc mất đi cả hai người thân yêu đó là mẹ và em gái…Chỉ đáng trách cô ta ra tay không còn tính người….Cuối cùng là bà Xuyến , người đến cuối đời không có ngày nào ngủ yên vì đã bao che cho kẻ giết chủ của mình…

Một cái kết đầy chết chóc , đầy đau thương như thế thì không nên xát thêm muối vào nó nữa. Có những bí mật không bao giờ nói ra thì sẽ tốt hơn , suy nghĩ một lát Hùng mở lời :

— Vậy ngày mai tôi sẽ đưa vị cao tăng đó đến đây , mong hai vị cũng đồng ý giúp tôi lần này.

Bố mẹ Kiều Anh đáp :

— Trăm sự nhờ vào cậu cả , chỉ cần giúp con tôi được siêu thoát cả đời này chúng tôi không bao giờ quên ơn cậu.

……………………………………………………………………

Trầm ngâm một lúc Hùng nói với tôi :

— Em đảm bảo với anh , ai nhìn vào cái đầu khi đó cũng phải sợ bay mất hồn vía. Đến những người làm công an luôn tin vào điều tra , lý luận sau đó cũng không dám lại gần cái đầu. Chuyện đã qua gần một năm nay nhưng em vẫn nhớ rõ đến từng chi tiết.

Tôi đáp :

— Nghe kể thôi mà tưởng tượng cũng đã lạnh hết sống lưng rồi.. Chú kể nốt đi..

Sáng hôm sau Ngọc đưa vị cao tăng đó đến ngôi biệt thự , ngay khi đặt chân vào cổng vị cao tăng đã phải vừa đi vừa niệm kinh phật vì âm khí trong ngôi biệt thự quá nặng. Ngồi xuống nói chuyện với Hùng và bố mẹ Kiều Anh vị cao tăng khẽ nói :

— A di đà phật , quả nhiên nữ thí chủ đây đã chết cách đây nhiều năm , không những thế còn chết một cách đầy đau đớn. Chẳng trách oán hận lại chồng chât , bần tăng ngày nào cũng đọc kinh cầu siêu cho thí chủ nhưng vẫn không thể nào giải bớt được thù hận. Nay thân thể đã được tìm về thí chủ có đồng ý để bần tăng siêu độ hay chăng…Nếu được hãy làm chiếc lông vũ này rơi xuống.

Dứt lời vị cao tăng lấy ra một chiếc lông vũ trắng muốt khẽ đặt lên lòng bản tay , quả nhiên sau đó một làn gió nhẹ khẽ thổi qua làm chiếc lông vũ từ từ bay xuống đất . Vị cao tăng mỉm cười rồi chỉ vào chiếc hộp gỗ :

— Thí chủ quả thật đã chọn cho cô ấy một chiếc hộp quý , gỗ Ngọc Am xưa nay vốn chỉ được dùng cho bậc đế vương. Có lẽ lòng thành cũng như nỗ lực của thí chủ đã làm cô ấy cảm động. Tuy nhiên cô gái này đã bị yểm bùa nhiều năm , chuyện siêu độ không phải một sớm một chiều là có thể xong.

Hùng vội hỏi :

— Thưa đại sư , vậy cần phải bao lâu ạ…?

Vị cao tăng nhã nhặn đáp :

— Thí chủ đừng nóng vội , chuyện cầu siêu giúp người chết được thanh thản không giống với cách trừ tà ma , áp vong….Ngay từ đầu ta đã nói với thí chủ cách tốt nhất để giúp hồn ma siêu thoát là làm yên lòng họ. Thí chủ đã cố gắng được đến đây hà cớ gì còn lo nhanh chậm. A di đà phật…Từ xa xưa lấy ân báo oán , lấy nhu khắc cương , lấy cái tâm đối nhân xử thể luôn là đạo nghĩa làm người. Có thể sẽ có những người dùng cách áp chế , bỏ bùa bức vong phải đi nhưng đó chỉ là cách trước mắt. Càng như thế chúng ta càng tích tụ thêm thù hận , không có gì đảm bảo sau khi bức được vong đi sau này vong sẽ không quay lại trả thù. Vậy nên mọi người đừng quá hấp tấp mà hỏng việc…Bần tăng đã được chấp nhận thì bần tăng sẽ cố gắng hết sức… A đi đà phật..

Mọi người đều chắp tay kính mong vị cao tăng giúp đỡ , vị cao tăng nói :

— Trước hết cần phải hóa giải bùa yểm cho vị nữ thí chủ này đã. Vì bị yểm bùa nên bao năm qua người chết không thể được siêu thoát , cũng không thể rời khỏi đây trong khi phần lớn thân thể đã được chôn ở nơi khác. Kẻ làm ra chuyện này cũng thật quá đôc ác .

Vị cao tăng lấy chuỗi hạt ra niệm rồi từ từ mở chiếc hộp , có lẽ ông không quá bất ngờ khi nhìn thấy cái đầu của Kiều Anh. Nhìn sang Hùng ông nói :

— Có phải thí chủ vẫn giữ lá bùa được yểm vào đây , hãy đưa lại cho bần tăng..A di đà phật..Nữ thí chủ đây thật đáng thương , sau cùng vẫn không thể nhắm được mắt..Tuy nhiên bần tăng chỉ có thể giúp cô nếu như cô chịu buông bỏ thù hận , không tiếp tục báo oán nữa…Sát nghiệp của cô đã nặng đến mức phải đến cõi Ngạ Quỷ rồi….A di đà phật.

Mọi người hầu như không hiểu vị cao tăng đang nói gì , Hùng sờ vào túi thì quả thật lá bùa màu vàng được vẽ những nét bằng màu vẫn đang nằm đây. Hùng vội lấy lá bùa đưa cho vị cao tăng. Cầm lá bùa trên tay vị cao tăng khẽ bấm độn lẩm nhẩm rồi nói :

— May mắn sao bần tăng có đem theo đủ những thứ cần thiết , bây giờ phiền mọi người hãy làm theo lời bần tăng dặn dò. Càng để lâu bản thân người đã mất càng khó có thể siêu sinh…