Vong Hồn

Chương 32: Quyển Nhật Ký Thứ 2

Thượng tá Minh được một anh công an dẫn vào phòng bên cạnh phòng của Kiều Anh , ở đó đã được kê sẵn bàn ghế. Đang ngồi sẵn ở đó là hai gã mặc đồ đen , khuôn mặt khá bặm trợn , dữ dằn. Tuy nhiên hiện tại cả hai đều cúi mặt run rẩy như vừa phải trải qua một nỗi sợ kinh hoàng. Tay của chúng đặt trên bàn nhưng vẫn rung lên từng hồi , vừa thấy thượng tá Minh đi vào cả hai tên đều nói bằng giọng van xin :

— Cứu…cứu…chúng tôi với…đưa…chúng…tôi ra khỏi ngôi nhà..này..ngay…làm ơn…Tôi xin ông…đấy.

Thượng tá Minh không ngồi , ông dạo một vòng rồi đi ra đằng sau lưng cả hai tên thì thầm vào tai chúng :

— Nếu các anh thành thật khai báo , tôi sẽ đưa các anh rời khỏi đây ngay lập tức. Bằng không….

Cả hai tên cúi đầu gật lia lại , lúc này Thượng tá Minh mới bật máy ghi âm đặt trên bàn và kéo ghế đối diện từ từ ngồi xuống, ông hỏi :

— Đầu tiên , tôi muốn biết lý do hai anh có mặt ở đây là gì..?

Một tên giọng vẫn còn run nhưng cố trả lời :

— Chúng..chúng tôi được thuê hộ tống cô Lan đến đây tìm cách lấy một thứ mà cô Lan muốn..

Câu trả lời không hợp lý , thượng tá Minh gõ gõ tay xuống bàn rồi nhìn thẳng vào mắt hai tên đang cúi gằm mặt xuống nói :

— Chỉ là đến lấy đồ thôi sao , tôi thấy cách ăn mặc cùng diện mạo hai anh không phải thứ trộm đồ vặt vãnh. Nếu các anh vẫn không muốn khai thật thì tôi sẽ có biện pháp khác.

Tên vừa nói ban nãy bỗng đổ mồ hôi hột , có thứ gì đó khiến hắn sợ hãi đến cấm khẩu , hắn muốn mở miệng nhưng chỉ ú ớ không thành câu. Gã bên cạnh mắt mở to , thở dốc nhìn bạn như đang bị một thứ gì đó bóp cổ , không phải như mà rõ ràng hắn đàng nhìn thấy thứ đó. Hắn vội vàng nói :

— Không không. cô Lan thuê chúng tôi đến đây để giết người đàn ông trong nhà này. Theo..như cô ấy nói…chủ nhà này đã lấy của cô ấy một thứ. Cô ta thuê chúng tôi sau khi lấy lại được đồ thì sẽ giết chết anh ta rồi phi tang cái xác….Thật sự đó là nhiệm vụ của chúng tôi được thuê..Còn..còn là lấy đồ gì thì chúng tôi thật sự không biết…Không…chúng tôi đã nhìn thấy nó….Đó…đó…là sự thật….Cô…hãy tha cho..tôi…tôi không dám…nữa,,,đâu.

Thượng tá Minh hơi hoang mang sau lời khai của hắn , hắn xin tha , nhưng lại gọi cô…Cô nào…Ông hỏi :

— Anh vẫn còn tỉnh táo chứ , anh đang nói chuyện với ai vậy..?

Gã run rẩy nhìn thượng tá Minh :

— Ông không nhìn thấy…sao..Cô..ta..không…không..tôi không biết gì cả.

Phải đợi khoảng 5 phút sau cả hai tên mới có chút bình tĩnh trở lại , không khí trong căn phòng rõ ràng có điều gì đó khác thường , phòng không bật điều hòa mà hơi lạnh tỏa ra khiến ai bước vào cũng có thể cảm nhận ngay sự chênh lệch nhiệt độ giữa bên ngoài và bên trong. Cùng lúc đó một anh công an gõ cửa xin vào , vào trong anh ta hơi rùng mình rồi báo cáo :

— Báo cáo đội trưởng , đã tìm được xác của nạn nhân , là nữ , tuy nhiên hiện tại chúng ta chưa xác định được danh tính có đúng cô gái tên là Lan hay không vì khi rơi xuống thi thể cô ta va đập vào vách núi 60% cơ thể gần như đã nát gần hết. Nhất là phần đầu , không còn gì để có thể nhận dạng khuôn mặt. Tạm thời đã có một đội đưa xác nạn nhân lên trên , tôi cũng đã gửi ngay mẫu vật cần thiết để giám định. Trong vòng hai tiếng nữa chúng ta sẽ biết được danh tính của nạn nhân.

Thượng tá Minh hỏi :

— Còn gì nữa không, đội tìm kiếm ở ngôi nhà bên cạnh có phát hiện được gì không..?

Anh công an trả lời :

— Báo cáo , đã tìm thấy một số điểm nghi vấn , tuy nhiên do chưa xác nhận được danh tính người chết có phải chủ nhà hay không nên anh em tạm thời đang tổng hợp lại tất cả. Sẽ có kết quả sớm nhất cho đội trưởng.

Thượng tá Minh nói :

— Có lẽ thông tin ở đây chưa được thông báo với cấp trên. Trong vòng ba tiếng nữa chúng ta phải tổng hợp mọi tình hình rồi báo cáo. Kể cả vụ tự sát đêm qua ở khu ngoại thành nữa , hai vụ án đều có liên quan đến nhau. Đây là một vụ án lớn liên quan đến quá khứ , mọi người cần phải cố gắng tìm ra tất cả dù là những chi tiết nhỏ nhất. Trong đội vẫn có rất nhiều anh em theo tôi kể điều tra ngôi biệt thự này nhiều năm trước , đội chúng ta năm đó vẫn chưa tìm được hung thủ giết người. Hôm nay chính là cơ hội để tất cả chúng ta làm nốt phần việc còn dang dở. Ngay khi xác nhận được danh tính nạn nhân, tôi muốn cậu ngay lập tức điều tra về thân thế , gia đình của cô ta….Bắt đầu từ bố mẹ , anh chị em…Có thể cô ta chính là hung thủ , nhưng đằng sau cô ta là ai chúng ta cũng cần phải biết. Trông cậy tất cả vào cậu đội phó.

Anh công an hô “ Rõ “ một tiếng rồi lập tức đi làm nhiệm vụ , hai gã sát thủ nãy giờ nghe cuộc trao đổi giữa thượng tá Minh và người đội phó thì càng run sợ , theo như mô tả của đội phó thì người chết được tìm dưới vách núi là kẻ đã thuê họ , cô gái tên Lan . Thượng tá Minh tiếp tục thẩm vấn :

— Tại sao hai anh lại bất tỉnh , và những vết máu trong phòng là thế nào..? Ai đã đánh hai anh.? Có phải người đàn ông chủ nhà mà các anh muốn giết không..?

Hai tên bắt đầu kể lại toàn bộ sự việc :

— Chúng tôi được cô gái tên Lan thuê theo dõi ngôi biệt thự này đã hai tuần nay. Đây không phải lần đầu tiên tôi đột nhập vào ngôi biệt thự , trước đó một hôm tôi cũng đã lẻn vào tìm một thứ mà theo cô Lan nói thứ đó tên chủ nhà đã mang từ tầng hầm lên. Nhưng hôm đó tôi thất bại , đến tối qua khi chúng tôi biết những người thợ dọn nhà ở đây đã về hết , trong nhà duy nhất chỉ còn anh ta . Sau đó cô Lan như bị phát điên , cô ta gọi chúng tôi rồi nói…nói…

Thấy hắn ấp úng thượng tá Minh hỏi dồn :

— Nói gì…?

Gã tiếp tục :

— Cô ta hét lên rằng : “ Không thể nào..Sao hắn lại tìm được..” Ngay sau đó cô ta vội chạy sang ngôi biệt thự như ma đuổi. Nhưng cửa khóa cô ta không mở được , chúng tôi dùng mọi cách cũng không thể mở , phá cách nào cũng không được , cánh cửa cứ như có thứ gì đó giữ lại. Phải mất khá lâu sau khi tôi lấy một chiếc rìu định phá nát cánh cửa thì bỗng nhiên cánh cửa tự động mở ra . Chúng tôi theo cô Lan chạy lên tầng hai đạp cửa xông vào thì thấy anh ta đang ngồi giữa nhà ôm một cái hộp gì đó.

Thượng tá Minh nói :

— Tôi cần anh khai thật chi tiết , từng lời nói của từng người có mặt .

Gã gật đầu rồi kể tiếp :

— Khi đó cô Lan nói không được xé , nhưng anh ta vẫn quay lưng lại mở hộp xé thứ gì đó. Cô Lan sai chúng tôi giết anh ta , hai bọn tôi lao vào căn phòng thì…thì…thì….

Thượng tá Minh gắt :

— Thì sao….?

Cả hai gã hướng mặt nhìn vào góc tường phía sau lưng thượng tá Minh run lẩy bẩy nói :

— Cái..cái…đầu….cái…đầu trong hộp bỗng dưng mở mắt nhìn thẳng vào chúng tôi….Sau đó cả hai..đều..ngã..xuống như có người bóp chặt cổ..Ông không tưởng tượng..được nó đáng sợ thế nào đâu…Một cái đầu nữ tóc dài mở mắt nhìn …Không….tha mạng…cho…tôi..

Tất nhiên là thượng tá Minh cũng đã biết cái cảm giác hoảng sợ khi nhìn thấy cái đầu. Tuy nhiên rõ ràng hai kẻ này còn bị một điều gì đó ám ảnh hơn rất nhiều. Bọn chúng đều là dân chuyên nghiệp , đã có gan đi giết người nhưng lại sợ đến mất cả ý thức thế này thì không phải điều đơn giản. Thượng tá Minh tiếp tục :

— Vậy những vết máu trong phòng là sau , sau khi hai anh bất tỉnh chẳng lẽ có ai khác đã giết cô Lan…?

Cả hai đều xua tay nói răm rắp :

— Không..không..tuy ngã xuống không thể cử động nhưng chúng tôi vẫn nhìn thấy cô Lan phát điên , cô ta tự móc mắt mình rồi bóp nát , nhưng cô ta lại còn cười thỏa mãn, cô ta mò lấy dao tự đâm vào bản thân rồi hét lớn..Tao giết mày , tao giết mày…Sau đó…sau đó..cô ta lê lết đi ra khỏi phòng và…và….

Đột nhiên cả hai tên dừng lại , nhưng ngay sau đó gương mặt cả hai thay đổi thần sắc , đôi mắt của cả hai tên sát thủ trở nên vô hồn , chúng nhìn thẳng vào mắt thượng tá Minh rồi nói một giọng nói ma quái , u hồn :

“ Và..rồi…cô..ta..trèo..lên..lan..can…nhảy…xuống…dưới..”

“ Ông..nghe..rõ..chứ..Cô…ta..tự..nhảy…xuống…vách…đá..”

“ Tự…nhảy..xuống…vách..đá…”

Thượng tá Minh bỗng đổ mồ hôi , chưa bao giờ ông thẩm vấn ai mà lại có cảm giác lạnh sống lưng như thế này , ông hỏi :

— Vậy..vậy..người đàn ông chủ nhà..không làm..gì…cô ta sao…?

Hai tên nhìn thượng tá Minh nhoẻn miệng cười , nụ cười ma mị , nụ cười đầy quái dị đầu tiên sau khi chúng tỉnh lại :

“ Tất…nhiên..là..không…”

“ Do..cô..ta…tự…chuốc…lấy…”

“ Cô…ta…tự..chuốc…lấy….”

Đèn điện trong phòng nhấp nháy , chớp bóng liên tục…Một hiện tượng lạ đang diễn ra trong căn phòng. Thượng tá Minh chợt nhớ lại câu hỏi ban nãy của Hùng :

“ Ông có tin vào ma quỷ không..? “

Giờ nếu nói không tin thì thượng tá Minh đang nói dối , trong một giây phút chớp nháy của bóng đèn , ông nhìn thấy đang ngồi đối diện ông trả lời không phải hai tên sát thủ mà là một cô gái mặc váy đỏ , tóc xõa kín mắt , miệng cô ta đang cười nụ cười như hai tên sát thủ cười ban nãy. Không thể nào đó chỉ là ảo giác được , thông tin cũng đã đủ cho một động cơ giết người của Lan , cũng đã làm rõ Hùng không phải là người ra tay giết Lan bởi lẽ hai nhân chứng sống , thủ hạ của Lan đều một mực khẳng định nhìn thấy Lan tự hành hạ bản thân sau khi phát điên rồi tự chạy ra ban công gieo mình xuống vách núi.

Thượng tá Minh đứng dậy , lấy máy ghi âm định đi ra ngoài , khi ông vừa tắt máy quay lưng đi thì một giọng nữ đằng sau khẽ nói :

“ Anh…ta…vô…tội..”

Thượng tá Minh giật mình quay lại nhìn nhưng ở ghế chỉ có hai tên sát thủ bây giờ đã trở lại trạng thái run sợ như lúc đầu , cả hai tên nhìn theo thượng tá bằng ánh mắt van xin , làm ơn đưa chúng rời khỏi đây. Ánh mắt của kẻ sợ hãi khi phải đối diện với cái chết. Vậy giọng nữ vừa phát ra là ai nếu không phải là thứ Ma Quỷ như gã đàn ông đang ôm cái hộp đựng đầu bên dưới nhà nói.

Chậm chậm bước ra khỏi phòng thượng tá Minh thở phào như vừa phải trải qua một cuộc khủng bố tâm lý. Thẩm vấn chỉ có gần 30 phút mà ông cảm giác mình đã ở trong đó cả ngày trời. Đó là một căn phòng ma quái , không nói đúng hơn ngôi biệt thự này tạo cho ông một cảm giác gai người , một ngôi biệt thự chết chóc, tất cả những người ở trong ngôi biệt thự này đều không bình thường. Trong đó có cả ông , vì ông vừa được nghe , vừa được nhìn những thứ người đời gọi chúng là Ma Quỷ.

Gọi người đưa hai tên sát thủ về giam giữ chờ hoàn thiện hồ sơ , thượng tá Minh đi xuống tầng dưới nơi phòng khách Hùng vẫn ngồi đó chờ đợi .Người đội phó ban nãy thấy ông đi xuống vội chạy lại :

— Báo cáo , tuy chưa xác định được danh tính nạn nhân nhưng tôi đã điều tra trước về thân phận của cô gái tên Lan , tên đầy đủ của cô ta là Đoàn Thị Ngọc Lan , sinh năm 1994 , có em gái là Đoàn Thị Ngọc Quỳnh , em trai là Đoàn Thanh Dương . Hiện nay cô ta đang sống một mình tại đây , em gái Ngọc Quỳnh của cô ấy đã treo cổ tự tử trước vụ án chúng ta điều tra ở đây 7 tháng , nguyên nhân cái chết được kết luận do trầm cảm. Sau đó mấy tháng mẹ cô ta cũng uống thuốc ngủ tự tử trong phòng. Cả em gái và mẹ cô ta đều chết ở Hà Nội , hiện nay em trai cô ấy đang sống cùng bố…Và…bố của cô ấy chính là….chính..là…

Người đội phó nhìn xung quanh căn phòng , Hùng cũng đang chăm chú muốn biết bố của Lan là ai , đội phó ghé sát tai thượng tá Minh nói nhỏ :

— ……… ……………………………………

Chắc chắn đó là một cái tên nặng ký và lẫy lừng nên khi vừa nghe người đội phó nói thượng tá Minh đã hít một hơi dài , khẽ nheo mày rồi nói :

— Tôi hiểu rồi , tất cả các chứng cứ cậu đã tổng hợp xong rồi chứ. Lời khai của hai tên sát thủ đây , lập tức thu thập bằng chứng báo cáo lên cấp trên , gửi lên cục nữa…Đây là cơ hội cuối cùng , tất cả đã rõ chúng ta không thể lại chịu thua một lần nữa cho dù sau vụ này tôi có bị cách chức đi chăng nữa.

Người đội phó tiếp tục :

— Còn một thông tin này nữa đội trưởng , sau cái chết của em gái và mẹ . Lan đã từng bị bất ổn tâm lý , có chứng nhận tâm thần , tuy nhiên trong nhà cô ta có một số giấy tờ , hóa đơn thanh toán từ nhiều năm trước vẫn được cất giữ cẩn thận….Và chúng tôi còn tìm được một quyển nhật ký trong phòng của cô ta , một căn phòng được bố trí như phòng công chúa , nhưng quyển nhật ký bị khóa và có vẻ như cô ta vẫn viết nhật ký mỗi ngày . Tôi vẫn đang cho người tìm cách mở , theo phán đoán của tôi Lan là một người thích giữ lại những đồ vật cũ , hay có thể gọi là kỷ niệm . Nếu đúng như thế có lẽ bên trong quyển nhật ký sẽ ghi chép lại những hành động của cô ta….

Thượng tá Minh khẽ giãn khuôn mặt :

— Cậu còn nhớ dấu giày ở hiện trường năm đó chứ…Tôi đến giờ vẫn nghĩ kẻ sát nhân không thể làm chuyện đó một mình…Theo như những gì chúng ta có được từ lời khai của bà giúp việc năm đó , và bằng chứng do hai người kia gửi vừa qua thì bà giúp việc không thể là đồng phạm…Tìm mọi cách mở bằng được quyển nhật ký. Có thể với những ghi chép chúng ta sẽ biết thêm được nhiều thứ nữa…Nhanh lên…