Vong Hồn

Chương 12: Người Chết Là "Ai"…?

Sau khi ổn định chỗ ngồi , đưa mắt nhìn xung quanh một lượt Hùng nói :

— Ông đợi tôi lâu chưa , xin lỗi nãy suýt thì xảy ra tai nạn. Vẫn may là tránh kịp.

Thoại lo lắng hỏi :

— Tôi đến cũng được tầm 20 phút rồi , nghe ông nói tai nạn mà giật cả mình. Không sao là may rồi , mà chuyện tôi nói với ông ông đã tìm gặp bà ấy chưa..?

Hùng khẽ lắc đầu , đăm chiêu Hùng nói :

— Bình tĩnh tôi kể cho ông những thứ mà hai ngày qua tôi đã tìm hiểu được . Có nhiều vấn đề trong vụ gϊếŧ người đó lắm. Quả thật nếu không bị hồn ma cô gái ấy ám , mà nghĩ lại nhiều khi tôi lại thấy những giấc mơ kinh hoàng đó hình như đang dẫn tôi đến một mấu chốt của vấn đề. Tuy nhiên đó chỉ là suy nghĩ của tôi , nếu chưa tìm hiểu rõ ràng thì cũng chỉ là vô nghĩa.

Hùng bắt đầu kể lại những việc trong hai ngày qua , đầu tiên là cuộc gặp gỡ Lan hôm đến nhà Lan tìm bà Xuyến , tiếp đó là cuộc nói chuyện “tình cờ” với Vũ bạn học của Kiều Anh trong khách sạn , rồi cuối cùng là hôm nay một lần nữa Hùng quay lại nhà của Lan để tìm bà Xuyến nhưng được biết bà Xuyến đã xin về quê từ tối qua mặc dù tối qua Hùng đã đợi trước cửa nhà Lan đến khá muộn.

Thoại nghe xong lập tức đưa ra câu hỏi :

— Nếu như vậy rõ ràng bà Xuyến và cô gái tên Lan ấy có liên quan đến Kiều Anh , việc bà Xuyến nói Kiều Anh không có bạn đến nhà không hoàn toàn chính xác và việc Lan phủ nhận mối quan hệ thân thiết giữa cô ta và Kiều Anh nhằm mục đích gì , trừ khi cô ấy đang che giấu một điều gì đó. Hay chúng ta đến công an xem có mở lại điều tra được không..?

Hùng xua tay :

— Không thể được , những chuyện tôi đang nói với ông chỉ là suy nghĩ của tôi sau khi gặp được một vài người quen của Kiều Anh , hoàn toàn không có cơ sở để công an lật lại vụ án. Hơn nữa hiện trường không hề có dấu vết gì thể hiện Lan là thủ phạm. Còn bà Xuyến thì có bằng chứng ngoại phạm vô cùng hoàn hảo. Nếu giờ hai người họ đều nói không muốn tiếp xúc với chúng ta vì quá đau buồn , không muốn nhắc lại quá khứ kinh hoàng đó thì sao..?

Thoại tiếp lời :

— Vậy là bây giờ phải tìm được bà giúp việc mới có thể hỏi rõ mọi việc…?

Hung gật đầu :

— Chính xác là vậy , tất cả những nghi ngờ chúng ta đang bàn hiện giờ chỉ có bà giúp việc có thể trả lời. Bà ấy là người tiếp xúc với Kiều Anh nhiều nhất ở đó , cũng là người phát hiện ra cái chết của Kiều Anh , dù sao bà ấy cũng là người đầu tiên mở căn phòng đó ra , hơn nữa giờ đây bà ấy lại đang làm việc ở nhà Lan , một người hàng xóm , một người bạn thân cùng lớp , mà không phải thân bình thường , họ thân đến mức được cả lớp đặt cho biệt danh Nhị Tiểu Thư.

Thoại gật gù đồng ý , bỗng nhiên Hùng đập tay lên đùi nhớ lại một câu nói của vợ có kể cho Hùng nghe hôm Ngọc suýt chút nữa đâm vào cô ta. Ngọc nói :

“ Hôm đó em đi xe máy thì cô ấy đi từ dưới lên , cô ấy bảo ở nhà bên cạnh trước cũng sống ở nhà mình suốt…” ( Đọc lại chap 2 khi Ngọc chở con đi siêu thị và gặp Lan )

Hùng nhìn Thoại :

— Đúng rồi , vợ tôi đã từng nói chuyện với cô Lan ấy một lần và cô ta có nói trước cũng sang ngôi biệt thự đó suốt. Lúc đó tôi nghĩ họ có mối quan hệ thân quen với chủ cũ nên không quan tâm lắm. Nhưng giờ nghĩ lại thì mọi chuyện hoàn toàn hợp lý , nó giải thích tất cả những nghi vấn của tôi là hợp lý. Không lý nào bạn thân gần nhà mà không sang nhà nhau cả. Nếu lời vợ tôi kể là đúng như Lan nói thì không những Lan chỉ sang chơi mà còn sang một cách thường xuyên.

Thoại suy nghĩ rồi nói :

— Nhưng tôi vẫn không thể nào nghĩ ra được rằng tại sao bà giúp việc lại che giấu điều đó , nhiều khả nằng là vì tiền , hoặc bị đe dọa…hoặc….hoặc….

Thấy Thoại bỗng nhiên ấp úng , Hùng gặng hỏi :

— Hoặc làm sao , ông vừa nghĩ ra điều gì à…?

Thoại mặt tái nhợt , miệng lắp bắp :

— Tôi …tôi vừa nghĩ ra một điều nó vô cùng đang sợ…nhưng nó có thể giải thích tất cả những vấn đề mà ông đang thắc mắc..Nhưng có lẽ nó…nó..hơi mơ hồ.

Hùng gắt :

— Có gì thì ông cứ nói xem nào , úp úp mở mở mãi..

Thoại nuốt nước bọt mặt hoang mang đáp :

— Đã khi nào ông nghĩ đến chuyện người chết ở ngôi biệt thự không phải là Kiều Anh chưa…?

Hùng nổi da gà khi nghe Thoại nói điều đó , ngay cả bản thân Hùng cũng chưa bao giờ dám tưởng tượng tới điều này , Hùng cũng run run hỏi :

— Sao ông lại nói thế…?

Thoại khẽ nói :

— Tại vì bỗng nhiên tôi nghĩ tới việc chặt xác , hung thủ đã cố tình chặt xác nạn nhân thành những phần nhỏ sau đó đem chôn , rải rác ở những nơi khó tìm thấy. Mục đích là gì , có khi nào mục đích của hung thủ không muốn bên công an xác nhận được danh tính của nạn nhân không..? Cái đầu và cánh tay trái không được tìm thấy cũng chứng minh điều đó . Tiếp theo bà giúp việc che giấu cho một người ngoài , nếu ngoài lý do vì tiền hoặc vì đe dọa ra thì còn một lý do khác đó là bà ta đang bao che cho một người thân quen của mình. Ông nói ông hay mơ thấy một cô gái mặc váy đỏ , Lan cũng hay mặc váy đỏ …Rồi những điều tiếng có Kiều Anh ở trường tuy không căn cứ nhưng chưa chắc đã là sai….Vậy nên tôi nghĩ…

Hùng tròn mắt :

— Ông nghĩ người bị gϊếŧ chính là Lan …còn kẻ gϊếŧ người là..là…

— Là Kiều Anh…Bà Xuyến đang bao che cho cô chủ của mình…Tất cả những điều đó đã giải thích hết cho những thắc mắc của chúng ta – Thoại nói.

Bên ngoài trời bỗng nổ sấm chớp ùng ùng , một cơn mưa rào bất chợt kéo đến , những phân tích của Thoại nghe như sấm giật ngang tai. Nhưng suy nghĩ một lúc Hùng thấy không hợp lý :

— Cách giải thích của ông hợp lý nhưng lại không hợp lý . Nếu vậy sao trong hồ sơ của công an lại khẳng định cái xác đó là của Kiều Anh . Hơn nữa chỉ có cái đầu với cánh tay trái là không tìm thấy còn những bộ phận khác vẫn có thể dùng xác nhận danh tính nạn nhân mà.

Thoại gật gù đồng ý , Thoại nói :

— Cũng đúng , nhưng giờ để chắc chắn điều tôi nói có đúng hay không tôi sẽ tiếp tục nhờ người đã cung cấp hồ sơ cho tôi xác nhận điều đó. Quá trình giám định tử thi chắc chắn sẽ có hồ sơ lưu trữ về danh tính , nhân thân….Lại mất một khoản khá khá đấy .

Hùng đáp :

— Tiền nong bây giờ không quan trọng. tôi sẽ chi trả chỉ cần có được thông tin chính xác.

Thoại nói :

— Thông tin thì tuyệt đối chính xác , vả lại vụ án cũng đã ngừng điều tra nên có lẽ cũng không khó lắm. Tôi chỉ sợ khi chúng ta đi sâu vào chuyện này quá họ sẽ nghi ngờ không dám tiết lộ thông tin. Nói thế thôi chứ chạy vào ngành , lại chân số má có khi mất hàng 1-2 tỷ , nó nhận vài chục triệu từ mình xảy nhỡ ra là mất việc đi tù như chơi. Phải chỗ thân tình lắm mới có một ít thông tin như vậy đó.

Thoại lấy máy gọi cho người kia luôn , sau một hồi nói chuyện phía bên kia quả đúng như Thoại nghĩ , khi muốn thông tin đến hai lần trong một vụ án cách đây đã khá lâu bên kia dường như đang lo sợ điều gì đó. Và Thoại không được đồng ý cung cấp thêm thông tin. Thoại nói :

— Không được rồi , như tôi dự đoán nó không dám làm ..

Hùng hỏi :

— Ông vừa ra giá bao nhiêu..?

Thoại trả lời :

— Như lần trước 50tr..

Hùng gõ gõ tay xuống bàn rồi nói :

— Tăng gấp đôi lên , bảo nó 100tr cho thông tin xác nhận danh tính cô gái bị gϊếŧ và thêm một tin về nơi ở của bà giúp việc nhân chứng của vụ án. Chắc chắn điều này có vì khi thẩm vấn điều đầu tiên công an sẽ xác nhận tên tuổi, quê quán , chứng minh thư.

Thoại há hốc mồm :

— 100tr cho hai cái thông tin như vậy có đáng không…? Lần trước đã là 50tr rồi đó.

Hùng nhấp ly cà phê rồi đáp :

— Nếu ông chứng kiến những gì tôi vừa trải qua , ngay cả cái lý do mà tôi đến trễ ban nãy thì ông sẽ hiểu tiền nó không phải là vấn đề quan trọng.

Thoại lắc đầu tiếc rẻ , lấy máy Thoại gọi lại số vừa nãy và tăng số tiền lên gấp đôi , lát sau Thoại che tay vào điện thoại nhìn Hùng lắc đầu :

— Nó đòi 130tr cho cả thông tin về bà giúp việc…Hay thôi đi..

Hùng vẫn điềm tĩnh trả lời :

— Cho nó 150tr , với điều kiện thông tin phải hoàn toàn chính xác không được sai lệch.

Một lần nữa Thoại không hiểu chuyện gì đang xảy ra , Thoại ngán ngẩm đề xuất với gã điều tra viên cơ hội và cuối cùng giao dịch thành công. Bên kia chấp nhận và khẳng định những thông tin hắn gửi chính xác đến từng con số.

Dập máy Thoại nhìn Hùng :

— Ông có thấy mình đang ném tiền qua cửa sổ vì một chuyện có lẽ nếu kể ra người ta sẽ bảo ông bị điên không..? Nhưng tôi cũng đã ghi âm lại hết những cuộc giao dịch rồi , nếu thông tin sai lệch thì nó sẽ trả giá với số tiền đó.

Hùng cười nụ cười buồn bã :

— Tôi đã nói rồi , chỉ cần ông thấy cái tôi đã thấy thì có lẽ nếu phải chi 1 tỷ rưỡi ông cũng sẽ chi chứ đừng nói là 150tr. Tôi hỏi ông đơn giản một câu nhé…Nếu ông chết đi ông còn tiêu tiền được nữa không..? Nếu đánh đổi lấy an toàn của cả gia đình đừng nói là 150tr , tôi có thể đổi tất cả những gì tôi đang có để vợ con tôi được sống yên ổn.

Thoại gật đầu , có lẽ Thoại tiếc vì hắn chỉ là người ngoài cuộc nhìn vào , hắn không hiểu được rằng Hùng đã trải qua những gì trong những ngày vừa qua . Những giấc ngủ khi choàng dậy khắp cơ thể đều vã mồ hôi , những ảo giác khi nhìn thấy khiến Hùng phải kinh sợ , những giấc mơ đầy máu với những cái xác nằm đó không phải ai khác chính là vợ con mình , những lời nói lạnh lùng vang vọng như từ địa ngục mang tới….Tất cả những thứ đó đã khiến một thằng đàn ông vốn được coi là gai góc , lăn xả thương trường , xã hội trở nên yếu đuối. Và mới cách đây hơn tiếng đồng hồ , chỉ vài giây nữa thôi Hùng đã mất cả mạng sống. Những thứ đó Thoại hay bất cứ ai chưa trải qua đều không thể hiểu được.

Nhìn đồng hồ đã 11h trưa Thoại nói :

— Hai anh em mình đi ăn chút gì đi , nó bảo 5h chiều nay sẽ gửi thông tin cho tôi. Ông cũng nên ăn uống vào mới có sức mà tìm hiểu.

Đúng lúc đó có hai vị khách nước ngoài đi vào quán cà phê , nhìn họ kéo vali Hùng chợt giật mình nhìn Thoại nói :

— Cái vali , thôi chết rồi…

Thoại quay lại nhìn hai vị khách nước ngoài không hiểu gì hỏi :

— Vali.? Vali thì làm sao…?

Hùng run run giọng trả lời :

— Ban nãy trước khi ra về tôi thấy trên oto của Lan có một cái vali…Nãy nghe ông nói đến chuyện hung thủ chặt xác để không ai nhận ra danh tính , rồi việc tôi không thấy bà Xuyến xuất hiện…Có khi nào trong vali đó là xác của bà Xuyến không..? Lúc đến đây tôi cũng từng nghĩ đến chuyện bà ấy bị gϊếŧ , nhưng là gϊếŧ trong nhà , giờ nhìn cái vali tôi nghĩ nếu trong đó là xác của bà ấy và Lan đang mang nó đi phi tang thì việc chúng ta tìm bà Xuyến đâu còn ý nghĩa gì…?

Sấm chớp lại vang lên ầm ầm , hai người đàn ông sững sờ nhận ra họ đã sai ngay từ đầu , nếu đã nghi ngờ Lan là kẻ gϊếŧ người và bà Xuyến là đồng phạm thì kẻ họ cần tìm , cần theo dõi là Lan chứ không phải bà giúp việc. Nhưng tất cả vẫn chỉ là trong suy đoán , quá nhiều uẩn khúc , quá nhiều nghi vấn , nhưng khi sắp gỡ được nút thắt ở đầu này thì ở đầu kia họ đang phải đối diện với một nút thắt vừa xuất hiện.

5h chiều nay , thông tin của người kia sẽ làm sáng tỏ một số nghi vấn của họ…Và quan trọng hơn Hùng sẽ biết được nơi ở của bà Xuyến từ đó sẽ biết bà Xuyến về nhà hay đã chết.

—————-