[Vô Hạn Lưu] Cá Mặn Tiểu Tang Thi

Chương 56

Trong bầu không khí im lặng, mọi người đột nhiên nghe thấy âm thanh chát chúa của vũ khí sắc nhọn va chạm vào tảng đá.

Bọn họ giật thót quay đầu lại.

Đó là âm thanh của chiếc rìu lớn bị kéo lê lết cọ xát trên sàn nhà.

Chiếc rìu lớn hơn nhiều so với những cái thông thường, bên trên dính đầy máu và trông vô cùng sắc bén, để lại những vết xước sâu trên trên sàn.

Cán rìu cũng dài hơn bình thường, được một bàn tay thô ráp nắm trọn lấy. Đó là một bàn tay rắn chắc, mạnh mẽ thuộc về một người đàn ông.

Người đàn ông mặc một chiếc áo sơ mi ngắn tay màu xám, có nhiều lớp máu và vết mỡ bắn lên tạp dề bên ngoài, vết máu vào các thời điểm khác nhau tạo ra những chỗ đậm chỗ nhạt, thấm đặc vào tạp dề bằng vải bố.

Mái tóc xoăn từ đầu đến cổ của người đàn ông dính đầy chất lỏng nhớp nháp, che mất nửa khuôn mặt, rất khó nhìn ra biểu cảm của hắn ta.

Một tay hắn cầm chiếc rìu, cúi đầu đi về phía trước, bẩn thỉu và u ám.

Khi hắn đến gần, Tô Vãng Ninh nghe thấy tiếng thở dốc dồn dập và yếu ớt của Chúc Song Song, hắn tiến lên một bước đứng chắn trước mặt Chúc Song Song.

Người đàn ông không đi về phía họ, mà đi về phía chuồng bò đằng sau.

Khi đến gần bọn họ, bọn họ liền ngửi thấy mùi máu tanh nồng trên người hắn, xen lẫn với một mùi hôi tanh khó tả, ai ai cũng nín thở đề phòng.

Chỉ có Trần Thiên mở miệng: “Làm phiền, cho hỏi con chó đen sáng nay bị đưa đến lò mổ đâu rồi?”

Người đàn ông đi thẳng đến chuồng bò mà không nhìn họ, giọng nói khàn khàn, “Hỏa thiêu rồi.”

“Cái gì?” Trần Thiên cho rằng bản thân mình nghe lầm.

Những người chơi khác đều tê tái khi nghe đến hai từ “hỏa thiêu”.

Nghe thấy hai từ hỏa thiêu trong lò mổ đã thấy không đúng rồi, hoặc nói, ngay từ lúc bước chân vào đây cũng đã cảm thấy chỗ nào cũng không ổn.

Người phản ứng dữ dội nhất chính là khỉ ốm, hắn bước tới điên cuồng nói: “Không thể nào! Nó không thể chết được! Làm sao lò mổ của tụi bây lại có thể hỏa thiêu một con chó chứ, mày nói ——”

Người đàn ông lặng lẽ nâng rìu lên, mũi rìu lóe lên một tia sáng dưới ánh nắng mờ nhạt rồi rơi xuống đột ngột.

“Xoẹt ——”

Máu tươi đỏ thẫm phun ra.

Con bò mập mạp trong chuồng đã bị người đàn ông chặt đứt đầu trước khi kịp phát ra âm thanh.

Máu bắn tung tóe lên mặt khỉ ốm, ấm nóng đặc sệt, như bị tạt một chậu sơn đỏ lên mặt, đôi mắt đều mở không ra.