[Vô Hạn Lưu] Cá Mặn Tiểu Tang Thi

Chương 46

Nụ cười của anh thôn dân rất hiền hòa, nhưng lời lẽ mà hắn nói ra lại làm nhiều người thấy ớn lạnh.

Đúng vậy, chính họ đã vu oan cho con chó đó ăn thịt người, cho nên người dân mới đánh con chó rất có thể là tên béo và tống nó vào lò mổ.

Xét ở một khía cạnh nào đó, bọn họ là người đã hại chết tên béo, bây giờ nhớ lại ánh mắt cuối cùng của nó khi nhìn họ, sắc mặt người nào người nấy đều khó coi.

Đặc biệt là Trần Thiên, khi nghe những lời của đối phương xong sắc mặt của hắn tái đi rõ rệt.

Hắn là người đầu tiên suy đoán việc con chó mực kia ăn thịt người.

Người dân trong thôn vẫn luôn niềm nở nhiệt tình, trên môi lúc nào cũng nở nụ cười, nhưng lúc này anh dân thôn đã không còn cười nữa, cực kỳ nghiêm túc nói: “Có người trong thôn bọn tôi sắp kết hôn, thay vì đi chúc phúc cho họ thì mọi người lại muốn đi xem một con súc sinh sao?”

Người chơi đều đã được hệ thống giáo dục qua trên xe tang là phải tuân thủ theo các quy tắc của trò chơi, người dân trong thôn chính là NPC trong trò chơi, nếu người chơi phản kháng lại NPC thì sẽ không có kết cục gì tốt, bọn họ nhất thời rơi vào tình thế khó xử.

Đúng lúc này, Ninh Túc bước đến kế bên anh thôn dân, xé bỏ lớp ngụy trang giả dối, thẳng thừng nói: “Không thể ăn thịt người được, thịt người có độc đó.”

“…”

Anh thôn dân đổi sang giọng mềm mỏng với cậu: “Đương nhiên rồi, bọn anh cũng đâu có ăn thịt người.”

Hắn quay sang nói với những người chơi còn lại: “Tôi bảo đảm với mọi người sẽ không gϊếŧ con chó ấy, bây giờ mọi người mau lên xe đến dự hôn lễ đi.”

Lúc này bọn họ mới an tâm một chút, không có mạo hiểm cãi lời NPC.

Người chơi lục tục lên xe.

Khi áo đen sắp lên xe, trợ thủ của hắn cũng là một thành viên trong Guild kéo hắn lại, chỉ chỉ tên khỉ ốm vẫn còn đang hoảng loạn lẩm bẩm một mình ở trong sân.

“Phế vl!” Áo đen cười nhạo một tiếng, “Mày đi gọi nó đi, nếu nó không nghe thì cũng mặc xác nó luôn.”

Bọn hắn ngồi lên chiếc xe cuối cùng, lúc lên xe cũng không còn ai, trợ thủ cau mày nói: “Sau một đêm mà chẳng có bao nhiêu manh mối hữu ích, phó bản giải mã cấp hai quả nhiên không đơn giản như vậy.”

“Đúng thật là không đơn giản.” Áo đen vuốt Dây Khóa Hồn trong tay, “Vừa rồi tao đi check camera, phát hiện một chuyện rất thú vị.”

“Cái hôm chúng ta vào biệt thự, thời gian hiển thị trên màn hình camera là vào năm năm trước.”