Showbiz: Bố Là Ca Sĩ, Con Gái Là Fan Cuồng Nhí

Chương 8: Lý Quỳ cùng Lý Quỷ, Thiển Thiển cùng Thiên Thiên

Ngươi sợ là bị Nam Cung Vấn Nhã sờ qua đầu à?

Người xem mua vé đến xem buổi biểu diễn 3 vạn người, cùng 3 vạn người xem trong gian trực tiếp có phải là một chuyện không?

Nếu không phải ta mấy năm nay làm vυ' em, thu liễm tính tình, nếu không, việc này thật sự phải “vật tay vật tay” với ngươi mới được.

Tô Hiểu hung hăng trợn mắt nhìn nàng, Lâm Thiển Ngữ cũng không chịu thua kém, trừng lại.

Đây là "phong cách" đặc biệt ở chung của Lâm Thiển Ngữ và Tô Hiểu.

Hai nhà bọn họ là thế giao, phụ mẫu hai bên luôn là bạn bè tốt.

Mẹ của Tô Hiểu là người Việt tỉnh, bố mẹ hắn cũng đều làm việc ở Việt tỉnh.

Sau đó, vì công việc của cha mẹ, Tô Hiểu học xong tiểu học ở Việt tỉnh, theo bố mẹ chuyển đến Tương tỉnh học sơ trung.

Từ đó, hai người cùng học trường cấp hai và cấp ba, làm bạn cùng bàn suốt 6 năm.

Thậm chí lên đại học, hai người cũng học cùng trường, cùng ngành.

Trong mắt các bạn học, hai người là cặp đôi hoàn hảo, trời sinh một đôi.

Nhưng những người biết rõ nội tình hơn, đặc biệt là phụ mẫu hai nhà, đều hiểu rõ phong cách ở chung "đau đầu" của hai người.

Đừng nhìn Tô Hiểu bề ngoài rất trưởng thành, Lâm Thiển Ngữ cũng là hình tượng nữ thần trong mắt người ngoài.

Thực tế, hai người luôn tranh giành cao thấp, là cặp "oan gia" tương ái tương sát.

Ngay cả sau này, khi hai người được bạn bè chúc phúc, trở thành người bạn đời cùng chung sống, cũng không thay đổi phong cách ở chung này.

Có vẻ như tương ái tương sát đã trở thành bản năng trong xương cốt của hai người.

Chỉ sau khi có Tích Tích, hai người mới thu liễm phần nào.

......

Khi Tô Hiểu và Lâm Thiển Ngữ "giằng co" thì Tích Tích đang cho con mèo ăn lương.

Ba ba nói, thổ đậu là Tích Tích nhặt về, vậy nên Tích Tích muốn làm chủ nhân có trách nhiệm, chăm sóc thổ đậu thật tốt.

Từ năm ngoái nhặt được thổ đậu về, nàng luôn là người trực tiếp chăm sóc nó. Hầu hết ba ba và mụ mụ chỉ ở bên cạnh hỗ trợ khi cần thiết.

Tích Tích ngồi xổm xuống, "Ấp a ấp úng" cố hết sức với đôi tay bé xíu của mình, lấy đồ ăn cho mèo từ ngăn tủ dưới TV.

Nhìn thấy đồ ăn cho mèo, thổ đậu chạy theo sau lưng nàng, lao đến.

"Meo"

"Thổ đậu, đừng vội a, ta chưa mở ra đâu." Tích Tích duỗi tay nhỏ ra, vỗ vỗ đầu thổ đậu với vẻ mặt nghiêm nghị của một đứa trẻ.

Sau đó, dưới sự dõi theo của thổ đậu, Tích Tích đều đều đặn tìm tới cái bồn vệ sinh của nó, rồi lấy ra cái xẻng nhựa màu hồng nhỏ xinh.

"Một xẻng."

"Hai xẻng."

Rất nhanh, cái bồn đồ ăn cho mèo đã đầy hơn phân nửa.

"Được rồi, ba ba nói ngươi muốn giảm cân, không thể ăn nhiều a."

"Meo" Thổ đậu vẫn ngẩng đầu nhìn nàng, chẳng hề bận tâm.

Đối mặt với ánh mắt của thổ đậu, Tích Tích hơi do dự, rồi lén liếc nhìn về phía bếp.

Nàng khẽ meo meo nhỏ giọng: "Được rồi, vậy cho ngươi thêm nửa xẻng nữa."

Tích Tích lại múc thêm nửa xẻng đồ ăn cho mèo vào bồn, thổ đậu "nhìn" nàng một cái, rồi mới lao tới ăn.

Người ta thường nói: Mười con mèo vàng, chín con béo, còn lại một con đè sập giường.

Tuy thổ đậu chỉ là một con mèo vàng, với gen "cơm khô" bẩm sinh, nhưng nó béo ú, mập mạp, bóng loáng, không dính một giọt nước.

Người trực tiếp chăm sóc nó, Tích Tích, cũng muốn góp phần vào việc này.

Đem đồ ăn cho mèo cùng cái xẻng nhỏ cất gọn vào chỗ cũ, Tích Tích ngồi xổm trên mặt đất, chống cằm, nhìn thổ đậu đang ăn ngon lành.

Nàng cũng không nhịn được mà nuốt nước bọt, rồi đứng dậy, bước những bước nhỏ về phía bếp.

Tích Tích cũng muốn ăn cơm rồi!