Trọng Sinh: Cậy Đẹp Mà Kiêu

Chương 27

Đột nhiên, biến cố xảy ra, hai mẹ con coi trọng một món hoa sen bạch ngọc, muốn mua nhưng ngại quá đắt nên không muốn bỏ tiền, nhưng hết lần này tới lần khác lại không đặt món đồ đó xuống.

Chưởng quỹ sợ bể đồ trang sức, không biết nói cái gì, cô nương trẻ tuổi tức giận vén màn che cãi vả với chưởng quỹ: "Không phải chỉ là một món đồ trang sức bể thôi hay sao, chẳng lẽ ta đường đường là đại tiểu thư của Nguyễn phủ mà còn không mua nổi nó?"

Nhìn cô nương kia, nhịp tim Nguyễn Diệu Tình đập kịch liệt, cảm thấy quen nhưng không nhớ nổi đã gặp ở đâu, nàng bị giam ở hậu viện nhiều năm như vậy, không gặp được bao nhiêu cô nương, nhưng tại sao nàng lại không nhớ nổi? Nguyễn Diệu Tình cảm thấy có chút kỳ quái.

Thấy cô nương kia xốc màn che lên, sắc mặt phu nhân kia đều thay đổi, rồi kéo màn che xuống cho cô nương kia, quay đầu nói với chưởng: "Làm phiền ngài, đưa vật này đến Nguyễn phủ giúp ta."

Lúc này Nguyễn Diệu Tình mới nhớ ra, tim đập rộn lên, nàng vô thức nhìn vào Thẩm Phong: "Ngũ Biểu Ca, sao lại như vậy?"

Thẩm Phong xua tay một cái, "Diệu Diệu đừng sợ, bọn họ không thấy được muội. Nếu Tạ Thị biết muội mất tích, cũng chỉ dám lén lén lút lút tìm muội, bà ta không dám làm lớn chuyện, muội chỉ cần ở nhà là được, mấy ngày nữa, ngoại mẫu và mẫu thân sẽ giải quyết chuyện này."

Nguyễn Diệu Tình thấy hắn nói chắc chắn, hoàn toàn coi thường, nên trong lòng nàng cũng hơi yên tâm, quay đầu tiếp tục nhìn mẹ con Tạ Thị, nàng thầm nghĩ cô nương đeo màn che kia chắc là đứa con được Tạ Thị sinh ra sau đó, đúng không? Nàng nghe mỗi lần ma ma cầm thơ từ đến, dường như họ đã nói Tuyền Nhi gì đó.

Kim ngọc lâu, chưởng quỹ nghe thấy lời nói của Tạ Thị, liền không nhịn được mà đánh giá Tạ Thị trên dưới tới lui, cười lạnh nói: "Xin lỗi vị phu nhân này, trong Kim ngọc lâu của bọn ta cũng không có loại quy củ này."

Tạ Thị Tạ Thị tức giận vì bị chưởng quỹ quan sát với ánh mắt đó, mặt bà ta đỏ bừng, cắn răng kéo Nguyễn Chỉ Tuyền chuẩn bị ồn ào và nói: "Làm sao, xem thường bổn phu nhân?"

Chưởng quỹ không lên tiếng, cười nhạo một tiếng.

Tạ Thị giống như bị người ta sáng cho một bạt tai, da mặt sưng lên, khó chịu cực kỳ. Nhưng còn không chờ bà ta nói gì, Nguyễn Chỉ Tuyền liền tức giận đến mức nổ tung, hùng hổ nói sau tấm màn che: "Biết ta là ai không?”