Nghiêm Cấm Trò Chơi Bắt Cóc [Vô Hạn]

Chương 37: Chung cư chết chóc (37)

Thật ra, đừng nhìn anh ngoài miệng nói chắc chắn như vậy, nhưng anh không có nắm chắc sẽ gϊếŧ chết được Lý Vũ, lúc đó ở trong phòng cũng chỉ là nói dối lung tung để qua chuyện, đợi đến khi đối phương nhận ra bản thân bị lừa...

Trì Thù khó có thể tưởng tượng được một kẻ điên như vậy sẽ làm ra hành động gì.

Anh giơ đèn pin, đi xung quanh, phát hiện trên mặt đất khắp nơi đều có vết máu khô, phân bố không đều, giống hệt hiện trường vụ án gϊếŧ người phân xác vậy.

Trong sự im lặng bị bóng tối bao trùm, chỉ còn lại tiếng bước chân của Trì Thù.

Đột nhiên, anh cảm thấy chân mình đá phải thứ gì đó, anh cúi xuống soi đèn, phát hiện đó vậy mà lại là một khúc xương.

Dựa vào hình dáng bên ngoài phán đoán, rất có thể là xương sọ.

Bất ngờ đối mặt với hốc mắt trống rỗng, trong lòng Trì Thù vẫn có chút sợ hãi, nhưng rất nhanh, anh đã nhận ra điều bất thường.

Xương sọ của người... nhỏ như vậy sao?

Anh từ từ cúi xuống, ánh sáng của điện thoại chiếu rõ bề mặt trắng xám bên ngoài của nó, bên trong xương rỗng, mơ hồ còn nhìn thấy vài con sâu nhỏ màu trắng đang ngọ nguậy.

Là trẻ sơ sinh sao?... Không, cũng không giống lắm, ngược lại giống như... một loài động vật nào đó.

Động vật...?

Những con sâu cảm nhận được ánh sáng tranh nhau chui ra bên ngoài, thân hình màu trắng sữa lăn lộn ngọ nguậy, chui ra chui vào chỗ lỗ hổng trên đỉnh xương sọ, tiếng gặm nhấm sột soạt vang lên, khiến Trì Thù nhìn mà buồn nôn.

Anh vội vàng đứng thẳng dậy, đi về phía bên kia sân thượng.

Diện tích vết máu trên mặt đất dường như còn lớn hơn, tỏa ra mùi tanh thoang thoảng kỳ lạ .

Ánh mắt Trì Thù lướt qua bức tường dính đầy vết máu loang lổ bên cạnh.

Số máu này, nếu đều là từ trên người người chảy ra, vậy thì phải gϊếŧ bao nhiêu...

Theo bước chân của anh, trên mặt đất xuất hiện ngày càng nhiều mảnh xương rời rạc, có xương sọ, hàm răng, cũng có mảnh nhỏ cơ thể không biết thuộc bộ phận nào, thậm chí còn có cả lông tóc lẫn lộn.

Hiện tại, Trì Thù càng thêm chắc chắn, những mảnh xương không nguyên vẹn này không phải đến từ con người, mà là động vật, hơn nữa còn là động vật hình thể nhỏ như chó mèo vân vân.

Đột nhiên, khi ánh sáng đèn pin quét qua một góc nào đó, Trì Thù cảm thấy một cơn ớn lạnh lặng lẽ bò lên sống lưng, dù thứ đó chỉ lướt qua tầm mắt anh trong chớp nhoáng rồi biến mất, nhưng lại khiến nhịp tim trong l*иg ngực không thể tránh khỏi mà đập nhanh hơn.