Nghĩ đến Trì Dạng nói hai cha con này sau đó sẽ to gan lớn mật dám buôn lậu muối, cuối cùng còn ở trước mặt phụ hoàng bôi nhọ hắn là chủ mưu, Lê Cảnh Hành thật sự không thể nhịn được nữa, giọng lạnh như băng nói: "Chu Văn, có người cáo ngươi vũ nhục nữ tử nhà lành, việc này ngươi có nhận tội hay không?"
Chu Văn tuy rằng nhát gan nhưng cũng không ngu dốt, hắn ta run lẩy bẩy phủ nhận nói, "Bẩm điện hạ, bọn họ nhất định là vu cáo! Rõ ràng là tiểu nương tử kia chủ động câu dẫn, nô tài nhất thời câm giữ không được mới trúng gian kế của nàng ta. Xong việc nàng ta và người nhà đòi nô tài bồi thường một tuyệt bút ngân lượng, nô tài không đồng ý, cho nên bọn họ mới tới đây vu cáo, thỉnh cầu điện hạ làm chủ!"
Chu Văn nghĩ hắn ta tốt xấu gì cũng là biểu huynh của Thái Tử, chắc chắn là hắn sẽ không vì người ngoài mà xử trí hắn ta.
Mẫu thân của người bị hại không chịu được vu khống, cảm xúc kích động khóc lóc kể lể nói: "Súc sinh! Ngươi nói hươu nói vượn! Nữ nhi của ta là cô nương nhà lành thanh thanh bạch bạch, đã đính hôn với bạn cùng trường của con trai ta, cuối năm nay chuẩn bị thành thân, nàng vì sao phải câu dẫn ngươi!"
Thư sinh cũng giận đến cả người phát run, rưng rưng dập dầu với Lê Cảnh Hành một cái, nói năng có khí phách nói: "Điện hạ, ngày ấy rõ như ban ngày Chu Văn dám bắt tiểu muội của thảo dân đi, có rất nhiều người vây xem. Nếu điện hạ không tin thì có thể phái người đi xác minh thật giả!"
Lê Cảnh Hành nghiêm mặt nửa ngày không hé răng, Trì Dạng cho rằng hắn muốn thiên vị Chu Văn, không khỏi tức giận liếc mắt nhìn hắn một cái.
[Cẩu đồ vật! Nếu ngươi mà trắng đen không phân biệt đến loại tình trạng này, thì ông trời đúng là mắt bị mù mới cho ngươi làm Hoàng đế!]
Lê Cảnh Hành nhẫn rồi lại nhịn.
Chu Văn lại chắc mẩm hắn sẽ che chở mình, dần dần bình tĩnh lại, trở nên gan to bằng trời, ngược lại chỉ vào mũi thư sinh mà mắng to: "Điêu dân, chờ qua hôm nay tiểu gia sẽ cho ngươi đẹp mặt!"
Đỗ Thanh lo lắng mà nhìn về phía Lê Cảnh Hành, điện hạ sẽ không mềm lòng đi, ác nô bậc này nếu mà lưu lại trong phủ, sau này không biết còn chọc phải bao nhiêu chuyện phiền toái nữa.
Thư sinh cũng cho rằng Lê Cảnh Hành muốn bao che cho Chu Văn, trong lòng càng thêm nóng nảy, liên tục dập đầu nói: "Cầu điện hạ cho tiểu muội một công đạo, thảo dân nguyện ý đi theo làm tuỳ tùng cho ngài, cúc cung tận tuỵ, đến chết mới thôi!"
Lê Cảnh Hành chỉ là đang tự hỏi xong việc phải thu thập Trì Dạng thế nào, không nghĩ tới mới ngây người mấy giây, thế mà lại nghe được Thư sinh chủ động thề đi theo hắn.
Hắn còn đang nghĩ muốn thu phục đối phương như nào, không ngờ lại đỡ tốn không ít công phu. Thế là Lê Cảnh Hành thu vẻ mặt lạnh lùng lại, dáng vẻ ôn hoà nói, "Ngươi yên tâm. Cô sẽ không bỏ qua bất kỳ một kẻ ác nào."
Thư sinh nghe thế ngẩn người, cảm động đến rơi nước mắt.