Ngọc như ý vén khăn voan đỏ thẫm lên, lộ ra một khuôn mặt kiều diễm như hoa. Mặt mày như hoạ, da trắng hơn tuyết, lúc nàng cúi đầu mỉm cười ngượng ngùng lại càng thêm mỹ lệ gấp trăm lần.
Thái Tử tuổi trẻ thanh lãnh tự phụ, ánh mắt đen thẳm chợt loé lên. Hắn đang định mở miệng nói ra những lời tuyệt tình, trong đầu đột nhiên vang lên một âm thanh kỳ quái.
[Hức hức, ta đúng là xui xẻo quá đi, chọn ngày nào không chọn mà lại trọng sinh đúng ngày thành hôn với cái tên Thái Tử đoản mệnh này chứ!]
Lê Cảnh Hành nhíu mày.
Trọng sinh?
Tên đoản mệnh?
Toàn những lời lung tung rối loạn gì vậy?
Hắn nhìn quanh bốn phía, ý đồ tìm ra chủ nhân của giọng nói xấc xược này, nhưng trong phòng ngoại trừ chính hắn ra thì chỉ có một mình Trì Dạng.
Chẳng lẽ là yêu ma quỷ quái?
Hắn còn đang nghi hoặc, trong đầu lại xuất hiện giọng nói kia lần nữa.
[Nhưng mà không sao cả, dù sao tên đoản mệnh này cũng không thích ta, nhân lúc còn sớm ta sẽ hoà li với hắn, như vậy chờ đến khi hắn đoạt vị thất bại cũng sẽ không liên luỵ đến ta và Trì gia!]
[Nếu như hoà li không được, cùng lắm thì xin một tờ hưu thư, tóm lại là không thể cùng hắn chịu chết được!]
Lê Cảnh Hành nhìn chằm chằm Trì Dạng không chớp mắt, trên khuôn mặt lạnh lùng luôn vui buồn không hiện bỗng dưng lộ ra một chút ngạc nhiên.
Trì Dạng rõ ràng không có mở miệng nói chuyện, tại sao hắn lại có thể nghe được "thanh âm" của nàng?
Trì Dạng thấy hắn vẫn luôn nhìn chằm chằm vào nàng, dáng vẻ thẹn thùng mà cô cố tình xây dựng suýt chút nữa thì không giữ nổi, trong lòng điên cuồng phun tào.
[Kỳ quái! Tên quỷ đoản mệnh này sao còn không mau nói là hắn bị bất đắc dĩ mới phải cưới ta, người xứng đáng với vị trí Thái Tử Phi trong lòng hắn là một người khác?!!!]
Khoé môi Lê Cảnh Hành giựt giựt, lúc này hắn đã xác định là âm thanh trong đầu mình chính là tiếng lòng của Trì Dạng! Mà quỷ đoản mệnh trong lời của nàng là chỉ chính hắn!
Dựa theo ý tứ của nàng, hắn sẽ đoạt đích thất bại, liên luỵ nàng và Trì gia đều bị chém đầu, sau đó nàng đã trọng sinh vào đúng ngày hai người họ thành thân!
Quả thực là vô cùng thú vị!
Thế này có khác gì mấy cuốn thoại bản đang lưu truyền trong dân gian đâu?!
Trì Dạng thật sự nhịn không được, mở miệng nói: "Điện hạ có chuyện gì muốn nói với thϊếp sao? Thϊếp chắc chắn sẽ chăm chú lắng nghe."
[Có chuyện mau nói có rắm mau thả, dong dong dài dài cứ như mấy bà thím ngoài chợ!]