Sau Khi Xuyên Thành Nữ Phụ Ác Độc Tôi HE Với Nữ Chính

Chương 8

"Wow, bạn trai hả?" Cố Dao Thanh nhấp môi, cô ấy rất thích hóng chuyện kiểu này.

"Chưa chắc đâu." Tô Bắc Nam không muốn ở lại thêm, nên lập tức kéo Cố Dao Thanh rời khỏi sân.

Bên ngoài trời đã tối đen, trước cổng hội trường, các loại xe sang xếp hàng dài để rời đi, gió thổi khiến người ta run cầm cập.

Nhưng Tô Bắc Nam không để tâm đến điều đó, cô vẫn nghĩ về chuyện xảy ra trong sân khi nãy.

Kiều Lật thật sự rất xuất sắc, có khi đó đúng là bạn trai của cô ấy.

Chỉ là, trong lòng cô lại có một cảm giác trống rỗng khó tả.

Nơi họ sẽ ăn tối là một nhà hàng bít tết tư nhân cách trung tâʍ ɦội trường không xa.

Từ trung tâʍ ɦội trường lái xe tới đó không mất bao lâu, nhưng khi vừa ra khỏi trung tâm, thời tiết bỗng thay đổi một cơn gió lạnh thổi đến, mưa rơi lộp độp.

Tô Bắc Nam và Cố Dao Thanh ghé vào một quán gần đó mua hai cốc cà phê nóng rồi mới lên xe.

Buổi tối, cuộc sống về đêm của thành phố Thanh An vừa bắt đầu, xe cộ trên đường dần tắc nghẽn vì mưa lớn.

"Chậc, rõ ràng đã thấy nhà hàng ngay trước mặt, vậy mà không qua được." Cố Dao Thanh bực bội vỗ tay, thở phì phò nhìn hàng dài xe không dứt phía trước.

Tô Bắc Nam lại thích mưa, nên cô không thấy phiền gì.

Tắc đường lâu quá, phía trước có tài xế không chịu nổi, bật ô đi lên xem. Nghe tiếng người xôn xao bên trên hình như là có một vụ tai nạn nhỏ mới xảy ra.

Điều tệ hại là, vốn khu vực quanh trung tâm triển lãm là khu phố cổ, dù sầm uất nhưng con đường này đã "cũ kỹ xuống cấp", đường hẹp và thậm chí có phần đổ nát.

Vậy nên khi có sự cố phía trước, những người phía sau chỉ có thể chịu tắc đường.

"Tớ đi xem có chuyện gì." Tô Bắc Nam mím môi lấy ô từ ghế sau rồi mở cửa ghế phụ đi về phía trước.

Mưa vẫn rất lớn, gió thổi lạnh đến nỗi khiến cô run cầm cập.

May mà hôm nay cô mặc váy dài, và còn khoác lên một chiếc áo len rộng vì sợ lạnh.

Chỗ xảy ra tai nạn cách đó khoảng năm, sáu chiếc xe.

Khi Tô Bắc Nam tới gần, cô nghe thấy tiếng một người đàn ông đang quát tháo giận dữ.

"Cô có biết lái xe không? Phụ nữ thì đừng lái xe trên đường hại người!"

Tô Bắc Nam tiến lại gần hơn, qua màn mưa cô thấy một người đàn ông trung niên mặc áo đen đang quát tháo người phụ nữ trước mặt mình.

Nhưng Tô Bắc Nam khựng lại khi nhận ra chiếc áo vest trắng quen thuộc đó.

Là Kiều Lật!

Vì mưa gió, cô ấy không cầm ô, mái tóc ngắn ngang vai đã ướt sũng, nhưng dáng đứng của Kiều Lật vẫn thẳng tắp, tỏa ra vẻ lạnh lùng từ bên trong ra ngoài, trông không hề lúng túng.

Tô Bắc Nam nhanh chóng tiến đến, dơ ô che cho Kiều Lật và khoác chiếc áo len của mình lên người cô ấy.

"Xảy ra chuyện gì vậy?" Cô đứng chắn giữa Kiều Lật và người đàn ông.

Cảnh sát giao thông chưa đến, hàng xe phía sau đã tắc dài.

Kiều Lật nhìn thấy Tô Bắc Nam xuất hiện bất ngờ thì có chút ngạc nhiên, cô ấy khẽ mở miệng.

"Tên kia ép xe nên tôi mới đâm vào."

Chỉ là cú đâm khá nghiêm trọng, chiếc xe Volkswagen bị đâm lệch sang một bên.

"Cô nói láo!" Người đàn ông trung niên thấy Kiều Lật xinh đẹp nên cố ý ép xe để chọc ghẹo. Không ngờ lại bị đâm, nhưng vì đối phương chỉ là một cô gái nhỏ nên hắn ta nghĩ mình chẳng có gì phải sợ cô ấy.

Thế là hắn ta bắt đầu chửi rủa để tạo ấn tượng ban đầu, muốn chiếm lợi thế.

"Nói cho các người biết, nhân lúc tôi chưa nổi giận, hãy giải quyết chuyện này một cách riêng tư đi thôi." Hắn ta nghiến răng, đôi mắt hẹp liếc qua liếc lại giữa hai người.

Tô Bắc Nam cúi đầu nhìn hắn ta một lúc, định mở miệng thì bị Kiều Lật kéo tay lại.

"Sao vậy?"

"Có camera hành trình." Kiều Lật luôn xử lý mọi chuyện một cách điềm tĩnh, nên trước khi Tô Bắc Nam đến, cô ấy vẫn chưa nói gì.

"Tôi đã báo cảnh sát."

"Báo cảnh sát cái gì! Các cô đúng là loại cứng đầu!" Gã đàn ông đang muốn giải quyết riêng tức giận, giơ tay định đánh xuống.