Trọng Sinh Về Thời Cấp Ba, Tôi Dương Danh Thành Tựu

Chương 10

Dượng là một người rất thích trẻ con, bản chất cũng có hơi trọng nam khinh nữ. Bởi vì chị họ là con gái một, sau khi cô ấy lên đại học thì trong nhà có chút lạnh lẽo hẩm hiu, trong lứa con cháu lại chỉ có em trai là con trai, sau khi em trai đến ở, dượng rất vui mừng.

Trước kia dì Cả thường hay nhắc nhở dượng cứ cho Dịch Thần tiền tiêu vặt lung tung, dẫn cậu nhóc đi mua ăn vặt tầm bậy tầm bạ, làm dì Cả thường xuyên càm ràm. Sau đó mẹ quay về, dượng còn không nỡ để em trai dọn đi. Hầu như dượng rất ít khi trở về ăn cơm trưa cho nên trong phòng khách chỉ có mình Dịch Tiệp.

Dịch Tiệp vừa ăn trái cây, vừa lật xem tài liệu tham khảo mới mua, tuy nhiên khi ngửi thấy mùi hương bay ra từ trong phòng bếp, cô hơi ngẩn người.

“Dọn dẹp bàn đi, chuẩn bị ăn cơm.” Dịch Tiệp thuần thục dọn bàn rồi giúp dì Cả bưng đồ ăn đặt lên trên.

Ôi phong phú ghê, canh gà hầm, thịt bò xào, cà chua xào trứng, còn có củ cải xào thịt xông khói. Cuối cùng cũng có thể rửa ruột rồi, trời mới biết trong khoảng thời gian này cô đã ăn những gì đấy.

Dì Cả nhìn dáng vẻ thèm thuồng của Dịch Tiệp thì múc một chén canh gà cho cô, buồn cười nói: “Chắc chỉ vài phút nữa là Thần Thần về đến nhà thôi, con uống chén canh gà trước đi, dì cố ý tan tầm sớm một chút để về hầm đấy, đi học mới nửa tháng thôi mà trông đã gầy hẳn ra, huấn luyện quân sự vất vả lắm đúng không?”

Dịch Tiệp kẹp miếng thịt gà lên, bất chấp cái nóng mà bỏ vào trong miệng, ôi chao ơi, cái hương vị tươi ngon này.

“Ăn chậm một chút, không ai cướp của con đâu.”

Miệng Dịch Tiệp vừa trả lời dì Cả, đồng thời cũng không hề dừng ăn: “Dạ, huấn luyện quân sự cũng tạm, cũng không vất vả lắm, chỉ là đồ ăn ở căng tin dở lắm, hương vị vừa nhạt nhẽo lại còn nát nhừ, con ăn muốn ói luôn.”

Dì cả nghe xong thì nhoẻn miệng cười, lại gắp thêm hai miếng thịt gà cho Dịch Tiệp: “Vậy hai ngày này tranh thủ bồi bổ đi, nào có gì mà muốn ói đâu, chủ yếu là do các con không thể chịu khổ đấy, hồi trước khi dì còn đang đi học, có bánh bao trắng ăn kèm dưa muối đã cảm thấy thỏa mãn lắm rồi.”

Dịch Tiệp bĩu môi, trong lòng thầm nghĩ con thà ăn bánh bao trắng kèm dưa muối còn hơn.

“Con về rồi đây!” Giọng nói trong trẻo của Dịch Thần cùng với tiếng mở cửa vang lên bên tai Dịch Tiệp.

Dịch Tiệp quay đầu nhìn Dịch Thần bé nhỏ với cái đầu củ cải, đúng là lúc còn nhỏ mới đáng yêu.

Sau khi lớn lên ngày nào cũng bày ra cái mặt lạnh lùng, bất kể là đối với mình hay là đối với mẹ, hoàn toàn đắm chìm trong thế giới của bản thân, không có chí tiến thủ, mà cũng thật do cô không phải là một tấm gương tốt. Hơn nữa tình huống của gia đình khiến cậu nhóc khi còn nhỏ đã tương đối tự ti, hướng nội, lúc trưởng thành lại càng không muốn thể hiện ra.

May là bây giờ còn kịp, Dịch Thần mới học lớp bốn, cô chắc chắn phải làm gương từ lời nói đến hành động, để em trai lớn lên thành người, không giống như đời trước nữa. Dịch Thần nhìn thấy Dịch Tiệp thì rất vui mừng, lúc còn nhỏ cậu nhóc rất hay dính lấy chị gái: “Chị, chị được nghỉ rồi sao?” Dịch Tiệp cười gật đầu.

Dì Cả thấy mọi người đã tề tựu đông đủ thì bảo hai người ăn cơm, Dịch Tiệp bật ngón trỏ ra, nhanh chóng giải quyết một chén lớn, bụng đã hơi căng, đồ ăn dì Cả làm vẫn ngon như vậy.

Dịch Thần nhìn thấy chị gái ăn nhiều đến thế thì há to miệng. Dịch Tiệp sờ đầu cậu nhóc: “Cơm ở căng tin cấp ba không dễ ăn chút nào, em nhìn em xem, ngày nào cũng được ăn ngon như vậy nên không được kén ăn, nghe chưa? Nếu không chị sẽ lập tức đưa em tới ký túc xá ăn ở căng tin đó.”

Dịch Thần tin là thật, ăn cơm ngon lành.

Dì Cả nói tiếp: “Đúng vậy, nếu không đến lúc đó ngay cả cà chua xào trứng cũng không được ăn đâu”, sau đó thuận tay gắp một đũa cà chua xào trứng vào trong bát của Dịch Thần. Khuôn mặt nhỏ của Dịch Thần nhăn lại, cố gắng ăn hết. Ấy, hình như ăn cũng không dở lắm nhỉ?

Sau khi ăn xong Dịch Tiệp giành dọn dẹp bát đũa, chuẩn bị rửa chén, dì Cả thấy trạng thái tích cực của cô thì thầm than một câu quả nhiên lên cấp ba rồi cũng hiểu chuyện hơn, Dịch Tiệp nghe được lời này bỗng dưng hơi chột dạ.

Dịch Thần ở nhà nghỉ ngơi nửa tiếng thì lại phải tới trường, Dịch Tiệp dặn dò cậu nhóc buổi chiều tan học không được chơi bời ở bên ngoài, về nhà sớm một chút, Dịch Thần nghe lời gật đầu rồi tung tăng chạy đi.

Lúc này dì Cả đã ngủ trưa, buổi sáng Dịch Tiệp không đi học nên cũng không ngủ được, mở bài tập ra rồi bắt đầu làm bài. Lúc dì Cả đi làm, Dịch Tiệp đang đánh nhau khó phân thắng bại với một đề toán.

Dì Cả vui cười hớn hở bước ra cửa, cố ý bước chân nhẹ nhàng, chỉ sợ quấy rầy đến Dịch Tiệp đang học tập.