Sau Khi Xuyên Sách, Người Qua Đường A Là Tôi Và Nam Chính HE Rồi

Chương 26

Giáo viên chủ nhiệm nhìn qua nhìn lại, một bên là học sinh mà mình khó khăn lắm mới giành được từ lớp khác, một bên là tiểu thư nhà giàu không thể đυ.ng chạm, lại nhìn thấy ánh mắt của các học sinh trong lớp đều tập trung vào đây, rõ ràng là muốn xem kịch vui nên dứt khoát vung tay, đưa cả hai vào văn phòng.

Trước khi đi còn dặn dò học sinh trực nhật hôm nay dọn sạch mảnh thủy tinh dưới bàn của Sầm Nịnh.

“Lần sau còn dám mua ly thủy tinh nữa không?”

Cuối cùng thấy mọi chuyện cũng đi đến hồi kết, Kim Duyệt Khả cố gắng không cười thành tiếng.

Trong cuộc chiến không khói thuốc này, có lẽ người vô tội nhất là Sầm Nịnh, rõ ràng không liên quan gì đến cô nhưng lại bị lôi vào, còn mất một cái ly và nửa ly trà chanh.

Sầm Nịnh xoay đi xoay lại chiếc nắp bút hình đầu mèo, nhìn thấy một góc tai của nó bị sứt một miếng nhỏ: “So với chuyện đó, tớ thấy tiếc cho nửa ly trà chanh của tớ hơn.”

“Thôi vậy.” Sầm Nịnh đặt cây bút trở lại hộp bút, vui vẻ quyết định: “Buổi chiều mua thêm một ly nữa.”

Kim Duyệt Khả: “?”

Kim Duyệt Khả: “Hôm nay cậu nhất định phải uống hết ly trà chanh này sao?”

Sầm Nịnh gật đầu, không nói thêm gì.

Tan học, cô lập tức đến cửa hàng tiện lợi mua hai chai nước, vừa rồi trong giờ học cô đã cảm thấy hơi khát, phải uống nước của Kim Duyệt Khả.

Thực ra trong cửa hàng cũng có bán ly nước nhưng Sầm Nịnh không thấy mẫu nào ưng ý, định chờ tan học đi ra ngoài cửa hàng khác xem thử.

Cửa kính của cửa hàng tiện lợi mở ra rồi khép lại, trên tay Sầm Nịnh và Kim Duyệt Khả xách túi nhựa đầy nước và đồ ăn vặt, cảm nhận luồng không khí nóng bức ập đến khi vừa bước ra khỏi cửa, cả hai đồng loạt than thở.

“Chết thật, đã tháng mười rồi mà vẫn nóng thế này.” Kim Duyệt Khả lầm bầm phàn nàn: “Hoài Thành, mày đừng có quá đáng nhé.”

Sầm Nịnh bị cơn nóng hung đến, có chút uể oải, không muốn nói chuyện, chỉ lười biếng dùng tay quạt quạt cho mình.

Khi về đến lớp, cô mới cảm thấy mình sống lại.

Nhưng chưa kịp hoàn toàn thoát khỏi cơn nóng, cô đã nghe thấy tiếng thốt lên khe khẽ của Kim Duyệt Khả.

“Wow...”

Cô ấy dùng khuỷu tay huých vào eo của Sầm Nịnh, khi thấy Sầm Nịnh quay lại nhìn, lại nhẹ nhàng nâng cằm về phía nào đó, ra hiệu cho cô nhìn qua.

Thấy trên gương mặt của Kim Duyệt Khả đầy vẻ hào hứng như đang xem trò vui, Sầm Nịnh im lặng nhìn theo ánh mắt của cô ấy.

Ồ, thì ra là Bạch Chi đang ở chỗ ngồi của Mạnh Dao Thanh... Khi Bạch Chi lật sách, Sầm Nịnh vô tình nhận ra trang bìa đó là sách bài tập vật lý.

“Cậu ấy vẫn dám tìm Mạnh Dao Thanh à.” Kim Duyệt Khả tặc lưỡi, ngạc nhiên nói: “Không sợ Kỷ Như lại đυ.ng phải cậu ấy sao?”

Tất nhiên rồi, đó là nữ chính mà, kiên cường, dũng cảm, không khuất phục. Hỏi nam chính bài tập vật lý có là gì, sau này cô ấy còn phải hẹn hò với nam chính, làm nữ phụ ác độc tổn thương sâu sắc nữa kia mà.

Nghĩ đến đây, Sầm Nịnh vô thức liếc nhìn về phía chỗ ngồi của Kỷ Như.

Bên tai cô lại nghe thấy giọng đầy vẻ hả hê của Kim Duyệt Khả: “Buồn cười thật, nhìn dáng vẻ của Kỷ Như kìa, chắc ghen đến mức nghiến răng ken két rồi ấy chứ?”

Sầm Nịnh có một thắc mắc: “Vậy sao cậu ta không tìm Mạnh Dao Thanh để hỏi bài?”

“Cậu nghĩ cậu ta không muốn à?” Kim Duyệt Khả cười không ngớt: “Mạnh Dao Thanh hoàn toàn không để ý đến cậu ta.”