Thẩm Câu thở ra một hơi dài, không quay đầu lại mà rời khỏi phòng tập, chiếc mũ kéo thấp cũng không che nổi vẻ lạnh lùng trên người hắn.
Tống Tri Tự nhìn thấy thì hơi sợ hãi: “Dạo này Thẩm Câu làm sao vậy? Nóng tính đến mức sắp lật đổ cả câu lạc bộ, mấy hôm trước còn đấu khẩu với streamer nổi tiếng lão Mao trước hàng triệu người xem, gây ra đủ chuyện thị phi.”
Chu Ôn biết một vài sự thật, anh ta trầm ngâm nhìn theo bóng lưng của Thẩm Câu: “Có lẽ Thẩm Câu thật sự sẽ về kế thừa gia sản. Lần trước tôi nghe lão Đỗ nói rằng bố cậu ấy đã đưa ra mệnh lệnh cuối cùng rồi, nếu năm nay không đạt được thành tích, thì phải ra nước ngoài du học, cả đời đừng động vào eSports nữa.”
Trong giới ai cũng biết Thẩm Câu có gia thế cực kỳ tốt, là “cậu ấm” thực sự trong giới này.
Nghe nói mấy ông lớn đầu tư trong giới đều có quan hệ rất tốt với gia đình Thẩm Câu, coi hắn như con cháu mà cưng chiều. Dù có đắc tội cũng chẳng ai để bụng, đó cũng là lý do hắn nổi tiếng khắp liên minh vì chửi bới không ai địch nổi, nhưng các câu lạc bộ khác vẫn phải nhường nhịn hắn vài phần.
Tuy nhiên, tính cách của Thẩm Câu cũng nổi tiếng là không chịu sự quản thúc, chưa lần nào hắn đi theo con đường mà gia đình sắp xếp. Ngay cả việc chơi eSports, hắn cũng không chịu gia nhập đội mà gia đình đã chọn. Gia đình tìm đủ mọi cách cũng không ngăn được, đành phải bất lực cho hắn ba năm, và năm nay chính là năm cuối cùng.
“Không chừng Thẩm Câu phải thật sự rời đi.”
Phòng tập luyện trở nên yên lặng trong giây lát.
Người đi rừng A Đăng đeo tai nghe, hoàn toàn không biết họ đang thảo luận điều gì, chỉ thấy ngón tay anh ta đập mạnh lên bàn phím, lại bực bội nói: “Sao rồng nhỏ lại bị cướp nữa rồi.”
Tống Tri Tự dù luôn là trò cười của đội, suốt ngày làm kẻ gây hài, nhưng nghĩ đến chuyện người đồng đội lâu năm có thể sẽ rời đi, trong lòng cũng có chút không vui.
Nhưng anh ta cũng không có thời gian để thương cảm cho người khác: “Thôi vậy, tôi chỉ là một kẻ hầu mà thôi, việc gì phải lo lắng cho chủ nhân giàu sang của mình, tôi nên nghĩ xem làm thế nào để sống sót với mấy củ khoai lang đỏ thì hơn...”
…
Quy trình chuyển nhượng rất phức tạp, đặc biệt là đối với tuyển thủ đẳng cấp như Lâm Giang.
Đỗ Luân bận rộn suốt gần một tuần, cuối cùng cũng kịp hoàn thành mọi việc trước khi kỳ chuyển nhượng kết thúc.