Cố Chấp Tân Đế Lại Muốn Cường Đoạt Nàng

Chương 22: Yêu đương ᐯụиɠ Ŧяộm

Nhưng thời điểm lại không đúng lúc, y vừa muốn nói gì đó đã thấy có một đoàn người đang đi tới.

Thẩm Hi ngẩng đầu thấy là các đường tỷ biểu tỷ thì đã từ bỏ ý định.

Nàng không dấu vết rút tay về, cười hướng mọi người thi lễ.

Các tộc tỷ của nàng đang hăng say bàn tán một câu chuyện thú vị.

Thẩm Hi vừa nghe đã biết đây là chuyện cũ của Nhạc Bình công chúa và phò mã.

"Nghe nói trước khi công chúa xuất giá cũng từng cùng phò mã đến Thanh Vân Tự." Một vị biểu tỷ nói: ‘’Chẳng trách công chúa và phò mã lại yêu thương nhau như vậy.’’

Nhạc Bình công chúa là muội muội của Tiêu Độ Huyền, lớn hơn Thẩm Hi ba tuổi.

Quan hệ của hai người đã từng rất tốt, Thẩm Hi còn từng là bạn học trên danh nghĩa của nàng ấy.

Mấy người ở bên kia nhìn thấy người đến là Thẩm Hi thì đều ngừng lại đề tài này, chuyển sang vây quanh hỏi thăm nàng.

Đều là các nữ quyến nên sự xuất hiện của Tiêu Ngôn có phần không thích hợp, vì tránh cho ngượng ngùng, y ho nhẹ một tiếng, nói với Thẩm Hi: "Biểu muội và các biểu tỷ cứ trò chuyện, ta đi trước, không quấy rầy nữa."

Thẩm Hi tươi cười dịu dàng, nhẹ giọng nói: "Được, vậy buổi chiều gặp lại, biểu ca.’’

Hai người cùng nhau khiêm nhường giữ lễ, nhưng trong đáy mắt Tiêu Ngôn lại không che giấu được tình ý nồng đậm.

Vị biểu tỷ vừa rồi kể chuyện thấy thế liền cười ranh mãnh, trệu ghẹo nói: "Qua hai năm nữa, chỉ e danh tiếng vợ chồng ân ái nhất Thượng Kinh này lại phải đổi người rồi.’’

Tiêu Ngôn vừa dời bước đã nghe lỏm được câu đó, trên mặt không tránh khỏi càng đỏ hơn, ra khỏi hành lang hồi lâu tim mới dần đập chậm lại.

Nhưng bàn tay và trên ngực vừa rồi bị Thẩm Hi chạm qua vẫn còn tê dại, dường như vẫn còn luồng nhiệt sót lại, hương lan trong veo nhè nhẹ lan vào trong lòng, mang đến sự ngọt ngào khó tả.

Tiêu Ngôn nghĩ, lần sau y nhất định sẽ không do dự như vậy nữa.

Biểu muội muốn thân cận với y, đây là chuyện hiếm có cỡ nào.

Chỉ là mùi thơm trên người nàng vì sao nồng đậm như vậy? Nàng rốt cuộc đã ở chỗ hoàng thúc bao lâu, mới có thể khiến mùi Lan hương thấm trên người nhiều như vậy?

Trong lòng Tiêu Ngôn bỗng hiện lên một tia nghi ngờ, nhưng rất nhanh sau đó y đã lắc đầu.

Y rốt cuộc đang nghĩ lung tung cái gì thế này?

Biểu muội chỉ là vì chuyện của phụ thân nàng mới đi cảm ơn hoàng thúc, tất nhiên sẽ không giống như chào hỏi bình thường, nói đôi câu vài lời là xong.

Tiêu Ngôn buông tay xuống, nhưng một lát sau lại không nhịn được mà giơ tay lên ngửi kỹ lại mùi hương đó.

...

Thẩm Hi và các tộc tỷ của nàng đi loanh quanh trong chùa, lại nghe giảng kinh nửa canh giờ, sau đó theo mọi người đến Trai đường dùng bữa.

Phải nói rằng, vận khí của Tiêu Ngôn là thật sự là rất tốt.

Trong ngôi chùa lớn như vậy, mấy chiếc đèn dư thực sự đều được đặt trong Trai đường.

Nhiều người nhiều việc, chủ đề cũng không còn đơn thuần.

Các tộc tỷ ngày thường đều là mấy vị phu nhân đoan trang, nhưng khi ở riêng với nhau cũng có lúc sẽ bàn luận những chuyện không đứng đắn.

Khi nghe được đề tài của mọi người dần chuyển sang chuyện yêu đương vụиɠ ŧяộʍ, Thẩm Hi rốt cuộc vẫn có chút căng thẳng.

"Tiểu Vương thị đó không có bản lĩnh gì, chỉ là có một người cha tốt, nghe nói lớn lên cũng rất xinh đẹp, giống như vị thứ muội đang thủ tiết của vị Lương quốc công phu nhân kia." Một đường tỷ che miệng nói nhỏ: "Tiểu Vương thị này cũng học theo cách đó, trước khi thành hôn đã có tư tình với người khác, đợi bụng lớn mới vào nhà chồng..."

Có người ngạc nhiên hỏi: "Phu quân của nàng ta không phát hiện ra sao? Hay cam tâm tình nguyện đội nón xanh?"

"Đương nhiên là không phát hiện rồi." Vị đường tỷ ấy tiếp tục nói: "Tiểu Vương thị tuy rằng phóng đãng, nhưng dù sao cũng lớn lên trong khuê phòng, ngay cả biểu huynh đệ họ hàng cũng chẳng mấy khi gặp mặt."

Mọi người càng nghe càng sôi nổi: "Vậy vị gian phu kia là ai?’’

‘’Nói đến chỉ sợ các muội không tin." Đường tỷ nói đến đây thì mặt mày hớn hở, thiếu chút đã nhịn không được mà vỗ bàn: "Là Tây Tịch tiên sinh, thầy dạy kinh thi của nàng ta, lớn hơn nàng ta chín tuổi!"

Thẩm Hi đột nhiên run lên, cốc sứ trong tay rơi xuống đất, phát ra một tiếng vang thật lớn.

Không chỉ kinh động các tộc tỷ, mà ngay cả lữ khách trong Trai đường cũng đồng loạt quay lại nhìn nàng.