Ta Giúp Sư Phụ Thu Đồ, Vừa Thu Lại Một Cái Không Lên Tiếng

Chương 3

"Tiểu tử giỏi lắm, uy hϊếp lão đạo đúng không! Xem ta đánh chết ngươi không!"

Phù Sơn Tử quơ phù trần đánh.

Bầu không khí bi thương như thế, nghiệt đồ này không an ủi một câu, lại còn uy hϊếp!

Hứa Ngôn xoay người bỏ chạy, có khi sư phụ đánh hắn thật đấy, mông hắn nở hoa là lần trước hay lần trước nữa nhỉ.

Đột nhiên, Hứa Ngôn nghe thấy tiếng "Tinh".

Hệ thống trong đầu tự hiện phụ đề:【Thiếu niên, muốn giúp sư phụ ngươi độ kiếp thành công không? Bản hệ thống đặc biệt tặng gói quà lớn cho tân thủ!

Giúp lỗ vốn, không cần 998, không cần 888, chỉ cần 1000 năm tuổi thọ của ký chủ, mang Phù Sơn Tử Nguyên Anh kỳ về nhà!】

"Rác rưởi!"

Khi Hứa Ngôn nhìn thấy đoạn phụ đề này đã buột miệng nói ra lời, sau đó bị hành hung dã man hơn.

"Nghiệt đồ, còn nói vi sư là rác rưởi!"



Cuối cùng Hứa Ngôn tập tễnh đến nhà Mạc đại thẩm ở dưới chân núi.

Tuy rằng người rất đau, nhưng trong lòng lại vui vẻ, dù sao hệ thống dỏm này có thể giúp sư phụ độ kiếp.

Thế là lão già không chết nữa rồi.

Nhưng kiếm đâu ra một ngàn năm tuổi thọ này, hắn chỉ có tám mươi năm tuổi thọ, không trả nổi!

Cho dù bây giờ xây dựng tông môn, một năm cũng không thể thành công được!

【Ký chủ đừng lo, gói quà lớn cho tân thủ chú trọng ở tân thủ. Bên ta có cho vay, có bao nhiêu tiền đặt cọc trả bấy nhiêu, số còn lại có thể tự động xin vay.】

"Rầm!"

Hứa Ngôn vỗ bàn, đồ bỏ đi này có thể đổi tên thành: Hệ thống vốn hóa!

Còn ở đó cho hắn vay nữa!

Hắn đang cau có bực bội, thấy cả người lẫn bàn nhìn mình, hắn vội cười pha trò: "Ha ha, ngứa tay, ngứa tay!"

Hứa Ngôn cười nhưng trong lòng đang nhỏ máu, lấy đâu ra một ngàn năm tuổi thọ này.

Nhớ năm đó Phù Sơn Tử đã lấy chuyện nỗ lực tu luyện là có thể trường sinh để hấp dẫn hắn, khi ấy hắn khịt mũi coi thường, nhưng bây giờ hối tiếc đã muộn!

Nếu năm đó cố gắng tu luyện, hắn cũng có thể trả thêm chút tiền đặt cọc!

Từ từ, hắn vừa vay, chẳng phải lại thành người làm thuê à?

"Hệ thống! Cách để tăng tuổi thọ nhanh nhất là gì?"

【Đã kiểm tra nhu cầu của ký chủ, giai đoạn trước mắt là chiêu mộ đệ tử, nhận đệ tử có thiên phú nổi bật, ký chủ có thể tăng tuổi thọ nhanh chóng.】

Được, sau khi hắn thanh toán xong một ngàn năm tuổi thọ này, hắn sẽ hoàn toàn nằm ngửa chờ chết.

Hắn quay đầu nhìn Phù Sơn Tử với ánh mắt thâm tình: Lão già, ngài không biết ta bỏ ra bao nhiêu vì ngài đâu.

"Mắt bị chuột rút à?"

Phù Sơn Tử đang ăn ngon, bị đệ tử của mình nhìn mà nổi da gà.

Có phải đứa nhỏ này không chấp nhận nổi việc mình sắp chết, nên bị khùng?

Haiz! Lão đạo chết rồi, để lại cái thằng vừa đần vừa vô dụng, đáng thương quá!

Hôm sau, Hứa Ngôn dậy sớm, nhìn Phù Sơn Tử đang lén lút chuồn ra cửa, tỉnh bơ nói:

"Lão già, ngài định đi độ kiếp hả? Vậy sáng nay một mình ta sẽ ăn hai quả trứng!"

Nói xong lại đóng cửa, nằm xuống.

Phù Sơn Tử hóa đá, ông định lặng lẽ dậy, tranh thủ đồ nhi chưa tỉnh, chính vì sợ đồ nhi bình thường có vẻ thờ ơ, thật ra chu đáo đau lòng.

Nhưng giờ xem ra là thật sự thờ ơ!

Phù Sơn Tử bị đả kích! Mình không quan trọng bằng quả trứng gà!

Trong cơn tức, ngự vật đi thẳng.

Hứa Ngôn ở trong phòng nói với hệ thống:

"Mau lên, độ kiếp giúp sư phụ của bản thiếu gia! Không phải xây Phù Sơn tông thành tông môn mạnh nhất à? Chỉ là cái búng tay!"

Hứa Ngôn nói xong rất chột dạ!

Lát sau, Hứa Ngôn nghe thấy sấm sét bên ngoài rền vang, nhìn tuổi thọ của mình giảm nhanh trên màn hình hệ thống, giống như thấy cảnh làm thuê bi thảm xuất hiện trước mắt mình.

Khi động tĩnh bên ngoài không còn, tuổi thọ của mình cũng cạn, không, còn hai ngày.

Hệ thống tốt nhỉ! Để lại cho hắn hai ngày để sống!

"Sao không trừ hết đi! Hai ngày, mình phải đi đâu để thu đồ đệ đây?"

Hắn ở trong phòng gào rú, đột nhiên dừng lại:

"Í ~ Chẳng phải trong nhà Mạc đại thẩm có một ổ gà con sao?"